Chương 1174
Bát Uyển nhìn Diệp Quân, hỏi: “Rốt cuộc ngươi có bao nhiêu thịt rồng thế? Đủ cho ta ăn không?”
Diệp Quân bật cười: “Đủ! Tuyệt đối đủ!”
Bát Uyển thành thật nói: “Trước đây ta ăn nghèo mấy nhà rồi!”
Diệp Quân cười nói: “Cô ăn không nghèo nhà ta được đâu!”
Bát Uyển khó hiểu: “Sao thế?”
Diệp Quân: “Mẹ ta biết cách kiếm tiền lắm!”
Bát Uyển chớp mắt: “Được, mẹ ngươi chính là mẹ ta!”
Diệp Quân sững sờ, nụ cười tắt ngúm.
Một lát sau, Diệp Quân đưa Bát Uyển tới thành Chư Thiên Vạn Giới.
Trên đường phố, Bát Uyển tò mò nhìn quanh, ánh mắt hiếu kỳ, lần đầu tiên cô ấy thấy nhiều người thế này, thấy gì cũng lạ gì cũng hay.
Suốt đường đi, Diệp Quân mua cho Bát Uyển rất nhiều đồ, cô ấy vui lắm, cứ cười suốt.
Chẳng mấy chốc, Diệp Quân đã dẫn Bát Uyển tới một tiệm áo quần, hắn nhìn quanh rồi chỉ một bộ váy thủy mặc: “Lấy bộ này cho ta!”
Bà chủ nhìn Diệp Quân, thấy hắn khí khái phi phàm, biết ngay là người có tiền, lòng thầm nhủ có khách quý tới nên vội lấy bộ đồ xuống, đưa tới trước mặt Diệp Quân.
Diệp Quân đưa bộ váy thủy mặc kia cho Bát Uyển, cười nói: “Mặc bộ này đi!”
Lúc ở tiểu thế giới, hai người bị Đại Đế kia đánh một trận tơi bời, bộ quần áo vải của Bát Uyển cũng đã nhàu rách rồi.
Bát Uyển nhìn bộ đồ trước mặt, kinh ngạc: “Cho ta à?”
Diệp Quân cười nói: “Đúng vậy!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/2487272/chuong-1259.html