Chương 1212
Tăng Vô vội nói: “Ông cũng biết tính tình Thiên Mệnh ra sao mà, chưa giết bản thể đã là chừa lại mặt mũi rồi. Ngẫm lại mà xem, trước giờ trừ ca ca ra thì nàng ta còn nể ai đến thế nữa?”
Vô Biên không đáp.
Tăng Vô tiếp tục: “Vô Biên, vũ trụ Quan Huyên đang cần ông!”
Vô Biên lắc đầu: “Ta không muốn xen vào chuyện bên đó nữa, cũng không có cách xen vào. Với cả Dương tộc đã xuất hiện rồi, có ta hay không cũng chẳng thừa chẳng thiếu gì”.
Vẻ mặt Tăng Vô trở nên phức tạp: “Ông thật sự bỏ mặc vũ trụ Quan Huyên sao? Năm xưa ông còn cùng Kiếm Chủ và những người khác đi đến Chân vũ trụ, tàn sát khiến chúng phải sợ cơ mà…”
Vô Biên cười: “Chuyện qua rồi”.
Tăng Vô thở dài nặng nề.
Vô Biên ngẩng đầu nhìn ông ấy: “Lo tập trung niệm kinh, truyền bá Phật pháp đi. Chuyện bên trên thế nào thì bớt nhọc lòng, cũng không phải thứ ông có thể quản đâu”.
Tăng Vô: “Thằng bé là con của huynh đệ ông!”
Vô Biên im lặng.
Tăng Vô lại nói: “Những gì thế hệ trước các ông chưa kịp dựng xong, bây giờ đến thế hệ này đảm nhận! Mà nó mới có mười tám tuổi! Ta đã nói vậy rồi, đến hỗ trợ hay không thì tùy ông”.
Ông ấy nói xong thì xoay người biến mất.
Để lại Vô Biên Chủ im lặng ngồi đó, một hồi sau mới chậm rãi mở lòng bàn tay ra. Khắp người ông ta giờ đây đã chẳng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/2487195/chuong-1297.html