Trong Tiểu Tháp, khi nhìn thấy Tịnh Sơ, Chiêm Thanh lập tức chạy đến trước mặt bà ta, sau đó ôm lấy bà ta hôn một lúc, không chỉ hôn mà còn sờ nữa…
Hành động này khiến Diệp Quân trợn mắt há mồm.
Tịnh Sơ nhíu mày, sau đó dùng ý chí võ đạo đẩy Chiêm Thanh ra, bà ta khó chịu lau đi nước miếng trên mặt.
Chiêm Thanh không thèm để tâm, còn cười hì hì nói: “Tiểu Sơ, ta thật sự nhớ cô chết đi được đấy”.
Dứt lời, cô ta lại nhào tới, nhưng lại bị ý chí võ đạo của Tịnh Sơ ngăn cản.
Chiêm Thanh bĩu môi: “Đồ nhỏ mọn, không phải chỉ hôn một chút, sờ một chút thôi à?”
Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, hắn phát hiện những người mà hắn gặp phải không kiêu ngạo thì cũng ngớ ngẩn.
Người kiêu ngạo!
Người ngớ ngẩn!
Tịnh Sơ nói: “Nói chính sự đi”.
Nghe thế, nụ cười trên mặt Chiêm Thanh biến mất, cô ta xoay người nhìn về phía Diệp Quân, nghiêm túc nói: “Chuẩn bị nhận truyền thừa Thiên Hành chủ, ở trong Tiểu Tháp này luôn”.
Nếu truyền thừa ở bên ngoài thì hoàn toàn không đủ thời gian.
Diệp Quân gật đầu: “Được”.
Diệp Quân và mọi người nhanh chóng đi tới trước cây sinh mệnh Thiên Hành, Chiêm Thanh nhìn xuống Diệp Quân, Nhất Niệm và Tịnh An: “Đi thẳng vào trong đi”.
Diệp Quân nói: “Có cần chú ý gì không?”
Chiêm Thanh cười: “Không cần chú ý gì cả, cứ đi vào là được”.
Diệp Quân gật đầu: “Được!”
Nói xong, hắn nhìn về phía Tịnh An và Nhất Niệm: “Đi thôi”.
Diệp Quân và Tịnh An cùng với Nhất Niệm nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than-full/4021926/chuong-4319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.