Diệp Quân trầm giọng bảo: “Ý cô là nền văn minh bên trên không muốn nền văn minh bên dưới đột phá?”
Chiêm Thanh gật đầu: “Rất có khả năng này, tài nguyên của cả vũ trụ là có hạn, thêm một nền văn minh vũ trụ cấp sáu tức là phải phân chia tài nguyên lại, chắc chắn nền văn minh bên trên không cho phép điều này. Vậy nên ta đoán, nền văn minh bên trên vẫn luôn theo dõi chúng ta, sở dĩ bọn họ cho phép chúng ta sống có lẽ là vì chúng ta còn có tác dụng lớn hơn”.
Nói đến đây, cô ta nhìn Diệp Quân: “Giống như thu hoạch rau hẹ, năm nay thu hoạch một đợt, năm sau lại thu hoạch một đợt, dù sao chỉ cần không nhổ tận gốc thì mỗi năm đều sẽ thu hoạch được một đợt”.
Diệp Quân nhìn Chiêm Thanh, phải nói rằng hắn rất sốc, đầu óc người này được đấy.
Chiêm Thanh nói tiếp: “Nhưng điều này cũng bình thường, quy luật của vũ trụ là cá lớn ăn cá bé, cá bé ăn tôm”.
Nói xong cô ta nhìn Loạn Cổ Đại Đế cách đó không xa: “Người dân Thiên Hành Diệp Quân, ta cho ngươi một cơ hội, ngươi có muốn không?”
Diệp Quân trầm giọng: “Ta không phải người dân nền văn minh Thiên Hành”.
Chiêm Thanh gật đầu.
“Được rồi, người dân Thiên Hành Diệp Quân”.
Diệp Quân: “…”
Chiêm Thanh nhìn Diệp Quân cười bảo: “Có muốn nhận cơ hội không?”
Diệp Quân quả quyết đáp: “Có”.
Chiêm Thanh mỉm cười, đi đến trước mặt Loạn Cổ Đại Đế, cười bảo: “Loạn Cổ Đại Đế, ta biết ông để lại một phần thần hồn ở đây, ra đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than-full/4021917/chuong-4310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.