Phục Võ bỗng phất tay áo.
Diệp Quân biến sắc vội kéo Nhất Niệm ra sau lưng, hai tay cầm kiếm chém mạnh về phía trước.
Vèo!
Kiếm quang bị phá vỡ, Nhất Niệm và Diệp Quân bị chấn động văng ra xa vài vạn trượng, vừa dừng lại thời không phía sau họ biến thành tro tàn.
Dòng máu chảy ra từ khóe miệng Nhất Niệm và Diệp Quân.
Phục Võ nhìn Diệp Quân, không nói gì.
Diệp Quân lau vết máu ở khóe miệng, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng.
Hoàn toàn không phải là đối thủ.
Diệp Quân cười khổ, mình vừa tu thành Thiên Hành Thể, thế nhưng không ngờ vẫn bị đánh bại nhanh như thế.
Mẹ nó chứ, đau lòng quá.
Như biết được Diệp Quân nghĩ gì, Tiểu Tháp nói: “Bây giờ ngươi khá giống cha ngươi rồi, năm đó cha ngươi cũng như thế”.
Diệp Quân nói: “Cha ta đau lòng hơn ta à?”
Tiểu Tháp nói: “Cũng đau lòng gấp mười lần”.
Diệp Quân: “…”
Tiểu Tháp lại nói: “Thực lực của người phụ nữ này rất đáng sợ, cho đến giờ bà ta vẫn chưa đánh một cách nghiêm túc, ngươi và Nhất Niệm đều không phải là đối thủ của bà ta”.
Diệp Quân nhìn Phục Võ ở phía xa, cảm giác đối phương mang lại cho hắn khá giống Tịnh tông chủ năm đó.
Còn hai người này ai mạnh hơn thì hắn cũng không thể xác định.
Phục Võ nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân: “Kiếm khá đấy”.
Nói rồi bà ta đi về phía tổ địa.
Diệp Quân nhìn Phục Võ, không đánh nữa.
Người ta đã nương tay thế rồi, còn đánh nữa thì đúng thật là không biết tốt xấu.
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than-full/4021828/chuong-4221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.