“Nói nhảm!”
Người đàn ông đứng dậy nói: “Lão Thập là huynh đệ đồng sinh cộng tử với ta, lúc trước chúng ta từng cùng nhau đi qua mưa bom bão đạn, từng cùng nhau chơi gái…”
Nói đến đây, gã ta vội dừng lại.
Ông lão hơi cúi đầu không nói gì, xem như không nghe thấy.
Người đàn ông nói tiếp: “Huynh đệ tốt của ta bị người khác giết chết, ta có thể chịu được sao?”
Ông lão gật đầu, lần này ông ta thông minh hơn rồi, không nói chuyện nữa.
Ngài là lão Đại, ngài nói sao thì ta làm vậy.
Người đàn ông lại nói: “Nhưng… thiếu niên kia không đơn giản, nếu chúng ta tuỳ tiện ra tay, e rằng sẽ chịu thiệt thòi, cho nên…”
Nói đến đây, gã ta nhìn về phía ông lão.
Mí mắt ông lão khẽ giật, ông ta chần chừ một lát rồi cắn răng nói: “Nếu điện chủ có gì dặn dò, dù là lên núi đao xuống biển lửa, thuộc hạ đều sẽ không chối từ”.
Tuy nói như thế nhưng trong lòng ông ta đã có quyết định, nếu Điện chủ bảo ông ta đi tìm Diệp Quân một mình, ông ta sẽ không chút do dự trốn đi.
Có tới tận chín điện chủ.
Nhưng mạng thì chỉ có một.
Dẫu sao người đứng sau Diệp Quân có thể giết cả Thập điện chủ, muốn giết ông ta chẳng phải còn đơn giản hơn giết gà à?
Người đàn ông nhẹ giọng nói: “Yên tâm, ta sẽ không bảo ông đi nộp mạng đâu”.
Ông lão lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Người đàn ông lại nói: “Muốn biết thực lực của những người đứng sau Diệp Quân kia mạnh thế nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than-full/4021308/chuong-3704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.