“Thanh Nhi, tha thứ cho trẫm, trẫm….. ta lúc trước thú khanh bất quá là vì Thẩm tướng quân, trẫm đã quên khanh, quên lời thề khi xưa, ngay cả đêm tân hôn, ngay cả lúc nhìn thấy ngọc bội, trẫm cũng không có nhớ tới khanh. Còn mù quáng mà đi sủng ái Liễu Tích, đối đãi lạnh nhạt với khanh nhiều năm như vậy …… Trẫm……” Long Doanh nhìn thấy Thẩm Thanh, tươi cười lập tức dừng lại, toàn bộ nói lời thật lòng, hắn sốt ruột nói chuyện bắt đầu lắp bắp.
“Không sao, Hoàng Thượng chỉ cần có thể nhớ là tốt rồi.” Thẩm Thanh nhẹ nhàng lắc lắc đầu.
“Thanh Nhi, lúc trước là trẫm khiến khanh thương tâm, khanh có thể lại cho trẫm một cơ hội không? Sau này trẫm nhất định sẽ không phụ khanh. Ta Long Doanh thề, ngày sau nếu lại phụ Thẩm Thanh, thì ngôi vị Hoàng Đế này sẽ không giữ được ……” Long Doanh giơ tay lên muốn lập lời thề độc.
Đại Cảnh vương triều vẫn rất mê tín, Long Doanh dám lấy ngôi vị Hoàng Đế ra thề, chứng minh y đối Thẩm Thanh tuyệt đối là thật tâm.
“Hoàng Thượng!” hành động Long Doanh ngược lại làm cho Thẩm Thanh hoảng sợ, nhanh chóng kéo tay Long Doanh xuống.
“Thanh Nhi! khanh tin trẫm thì gọi trẫm một tiếng “Doanh ca ca” có được hay không?” Long Doanh cõi lòng đầy chờ mong nhìn Thẩm Thanh.
“Doanh ca ca……” Thẩm Thanh trầm trầm gọi, trong thanh âm mang theo chút nghẹn ngào.
“Thanh Nhi, mọi chuyện đều qua, về sau chúng ta đều sẽ tốt thôi.” Long Doanh ôm chặt bả vai Thẩm Thanh thuận thế đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-dinh-hoa/2068620/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.