Edit by Tử Hàm & Beta by Nhi
—
Sau kỳ nghỉ tết, rất nhanh đã tới phần ôn tập cuối kỳ. Việc học lớp mười một rất nặng nề, chủ nhiệm lớp đã mấy lần nhắc nhở mọi người khẩn trương lên, dùng nhiều thời gian hơn để học bài.
Giáo viên cũng rất nhiều lần gọi Lâm Tiếu lên văn phòng nói chuyện vào giờ nghỉ.
Đơn giản là bóng gió hỏi cô chuyện nguyện vọng đại học, tiện thể nghiêm túc phân tích tình thế cho cô hiểu.
Lần này cũng vậy.
Lâm Tiếu thuận theo mà ngồi ở ghế dựa đối diện bàn làm việc, bàn tay đặt trên gối.
Chủ nhiệm lớp cầm phiếu điểm toàn khối thở dài: "Lâm Tiếu, lấy thành tích của em, hoàn toàn có thể không cần học trường nghệ thuật, thành tích của em vẫn luôn ổn định, rất thích hợp học khoa văn, có thể thi đậu đại học B của thành phố chúng ta."
"Cảm ơn cô giáo nhưng bản thân em muốn học nghệ thuật." Lâm Tiếu trả lời rất dứt khoát.
Chủ nhiệm lớp lại thở dài một tiếng, có chút không hiểu hỏi: "Lâm Tiếu, em đừng trách cô lắm miệng. Sao em lại lựa chọn trường nghệ thuật? Với tình thế bây giờ như vậy sẽ không có ích gì đâu. Nghệ thuật là một con đường chưa chắc có thể thành công."
Lâm Tiếu nhấp môi, siết chặt ngón tay: "Thưa cô, học diễn xuất là ước mơ của em và em cũng rất muốn theo đuổi nó. Nếu mọi người học tập là để thi đại học thì học đại học là muốn hiểu rõ bản thân là người như thế nào và muốn trở thành người như thế nào. Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-dai-cua-co-ay-tuong-doi-cung-ran/1787074/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.