Edit by Link & Beta by Hy
—
Trịnh Lãng Yến cầm bình giữ nhiệt bằng một tay. Nhìn thấy đám người hoặc ngồi hoặc đứng trong phòng, cậu cũng sửng sốt mất một lúc.
"A Yến, em đến rồi. Vừa rồi Tiếu Tiếu còn mới hỏi em đâu rồi." Nhìn thấy người, Khổng Kỳ nhiệt tình nghênh đón, một tay đóng cửa, một tay khoác lên vai Trịnh Lãng Yến, kéo cậu đi vào.
Trịnh Lãng Yến cầm theo bình giữ ấm, có phần luống cuống tay chân, nhìn Lâm Tiếu đang nằm truyền nước trên giường bệnh, đôi môi khó khăn mấp máy một chút, nửa ngày mới nói ra một câu.
Câu mở miệng đầu tiên là một câu hỏi rất đột ngột: "Lâm Tiếu, cậu có đói bụng không?"
Toàn bộ người trong phòng nhất thời bị câu hỏi của cậu làm cho sững sờ.
Lâm Tri Ngộ ở bên cạnh hơi lúng túng, khẽ nói: "Hiện tại Tiếu Tiếu vẫn chưa thể ăn gì cả."
Trịnh Lãng Yến lập tức có dáng vẻ làm hỏng việc nhưng không biết làm sao cả, gương mặt tuấn tú hiện lên một tia hồng nhạt. Cậu đặt bình giữ ấm xuống, sau đó lại hỏi: "Có phải rất đau không?"
Lâm Tiếu mở to mắt nhìn cậu, sau đó khẽ lắc đầu: "Không đau."
"À." Trịnh Lãng Yến giơ tay nắm tóc, cúi thấp đầu, có phần nản lòng.
Bầu không khí trong phòng trầm mặc trong phút chốc.
Nhìn dáng vẻ thất hồn lạc phách của Trịnh Lãng Yến, Khổng Kỳ cho là cậu bị chuyện Lâm Tiếu đột ngột sinh bệnh hù dọa, ôm vai cậu, hơi lắc lắc: "Nói tới còn phải cảm ơn em, A Yến, cũng nhờ em kịp thời đưa em gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-dai-cua-co-ay-tuong-doi-cung-ran/1787059/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.