Ba người phụ nữ trẻ đứng trên ngưỡng cửa căn phòng của Toà nhà lớn mà Scarlett đã chọn riêng cho nàng. Cả ba đều mang tạp dề dệt ở nhà, đầu đội mũ sác lốt có nếp gấp rộng, nhưng thật giống nhau. Annie Doyle nhỏ và mũm mĩm như con chó con, Mary Moran to lớn và xấu xí như ngáo ộp, còn Peggy Quinn thì lại dễ thương như búp bê. Họ nắm tay và đứng sát bên nhau.
- Giờ thì chúng tôi đi đây, thưa bà Fitzpatrick, nếu như không có gì phiền bà, Peggy cất lời. Trước khi trời đổ mưa lớn.
Hai cô khác gật mạnh đầu đồng tình.
- Được thôi, bà Fitzpatrick đáp. Nhưng thứ hai thì các cô đến sớm để bù lại.
- Ồ, vâng, thưa bà, cả ba đồng thanh hứa.
- Đôi khi tôi cũng thất vọng đấy, bà Fitzpatrick thở dài. Nhưng tôi đã từng đào tạo những cô hầu giỏi từ những vật liệu còn tồi hơn thế. Ít ra, họ đã có nhiều thiện chí. Cơn mưa lẽ ra chẳng hề làm họ bận tâm, nếu như hôm nay không phải là đêm trước ngày lễ các Thánh. Họ chắc phải biết nếu như mây đen kéo đến làm bầu trời tối sầm lại thì cũng có nghĩa là đêm đã xuống rồi.
Bà nhìn chiếc đồng hồ vàng đeo trước ngực.
- Mới hơn hai giờ một chút, bà nói tiếp. Trở lại công việc của chúng ta. Tôi sợ rằng không khí ẩm ướt nầy có thể ngăn cản chúng ta hoàn tất mọi việc, thưa bà O Hara. Tôi rất lấy làm tiếc, tình hình là như vậy, nhưng tôi không thể nói dối bà. Chúng ta đã cho bóc hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cuon-theo-chieu-gio/1415913/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.