Sáng hôm sau, Colum làm nàng giật mình khi anh xuất hiện trên lưng ngựa ngay trước bữa điểm tâm, tay dắt cương con ngựa thứ hai.
- Em nói với anh là em thích cưỡi ngựa, anh giải thích, nên anh tìm cách mượn hai con đây. Nhưng ta phải trả chúng về vào giờ kinh nhật tụng trưa nay. Vậy em cầm lấy phần bánh mì còn lại tối qua rồi theo anh đi ngay, kẻo nhà lại đầy ắp các bà, các cô đến thăm bây giờ.
- Nhưng nó chưa thắng yên mà, Colum.
- Đã sao nào! Em cưỡi ngựa giỏi lắm mà, có đúng không! Lấy bánh mì lẹ đi Scarlett, Bridie sẽ giúp em lên ngựa.
Từ nhỏ, nàng đã không còn cưỡi ngựa trần và ngồi để hai chân hai bên như thế nầy nữa rồi. Nàng đã quên cái cảm giác ăn ý với con ngựa. Dù vậy, nàng làm quen lại cũng khá nhanh như thể xưa nay không làm gì khác hơn, và chẳng mấy chốc nàng chẳng còn cần đến dây cương nữa. ép hai đầu gối vào là đủ để điều khiển con vật rồi.
- Ta đi đâu đây!
Họ vừa tiến vào một con đường nhỏ mà nàng chưa từng đặt chân đến.
Đến sông Boyne. Anh sẽ chỉ cho em xem cái nầy.
À đến con sông, Scarlett thấy mạch mình đập nhanh lên. Nó vừa cuốn hút nàng lại vừa khiến nàng ghê tởm.
Trời bắt đầu đổ mưa, và nàng thầm cảm ơn Bridie đã nhắc nàng mang theo khăn san. Nàng che kín lên đầu rồi lặng lẽ theo sau Colum, tai lắng nghe tiếng mưa rơi trên lá và tiếng vó ngựa khua đều đặn. Yên tĩnh quá!
Nàng chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cuon-theo-chieu-gio/1415904/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.