- Chúng ta sắp đến Ratharney rồi - Colum nói - Chỉ còn vài dặm nữa là đến quận Meath.
Kathleen thở phào sung sướng. Đôi mắt Scarlett rực sáng. Quận Meath. Cha mình đã nói đây giống như thiên đàng và giờ thì mình hiểu được vì sao. Qua khung kính xe, nàng cảm thấy buổi chiều dịu mát, mùi hương thoang thoảng của những đoá hoa màu hồng, pha lẫn trong mùi cỏ nồng nàn bốc lên dưới ánh mặt trời từ những cánh đồng khuất sau những hàng giậu nầy, cùng mùi nồng nặc và dai dẳng của hàng giậu. Thích thú biết bao giá như chàng có mặt ở đây cùng với mình nhỉ.
- Mình phải tận hưởng điều nầy gấp đôi, cả cho chàng và cho mình. Nàng hít một hơi thật sâu và nhận ra dư vị ẩm ướt trong không khí mát rượi.
- Em nghĩ là trời sẽ còn mưa nữa, nàng nói.
- Mưa sẽ không lâu đâu, Colum trấn an. Sau cơn mưa, hương vị đồng nội còn tuyệt diệu hơn nữa.
Ratharney lướt qua nhanh khiến Scarlett không kịp nhìn thấy gì. Đột nhiên, hàng giậu biến mất, một bức tường dài lớn lồ lộ xuất hiện, rồi qua cửa xe, nàng thấy mình đối diện với một khuôn mặt đang nhìn nàng từ trong một khung cừa sổ mở toang cao cùng tầm. Nàng vẫn cố tránh đôi mắt xa lạ như vẫn còn ẩn hiện đâu có khi xe vượt qua dãy nhà cuối cùng và khi hàng giậu đã lại xuất hiện. Xe họ vẫn chạy đều.
Nhưng rồi chỉ một lát sau, xe đã chạy chậm lại. Con đường đã bắt đầu ngoằn ngoèo với những chỗ của gấp khúc. Nghiêng người qua cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cuon-theo-chieu-gio/1415900/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.