Trở thành Hiền dung đồng nghĩa với việc có cung riêng của mình. Diệp Phương Nhã ngồi trên nhuyễn ỷ nhìn đoàn người đi đi lại lại sắp xếp đồ vật, lại vuốt ve rương châu báu được Hoàng thượng ban tặng, trong lòng thầm tính toán. Diệp Phương Uyên không biết có nhập cung hay không, đây là điều nàng lo lắng nhất. Nếu nàng ta nhập cung, sợ rằng sẽ kéo đến một vài phiền phức không đáng có. Cho dù nàng có cố mặc kệ đi chăng nữa thì nếu nàng ta phạm sai lầm, thân là tỷ tỷ, nàng cũng không tránh khỏi bị liên lụy, thực là một chuyện phiền não. Chưa kể đến... việc nàng được phong làm Hiền dung lần này chắc chắn kích động đến mấy vị phi tần kia, đặc biệt là Thục phi, không biết nàng ta có ý định gì không, thời gian này phải cẩn trọng hơn mới được. 
Đúng lúc này, thái giám tổng quản của Hoàng hậu cầu kiến. Nàng cho y vào, tươi cười hỏi: 
- Công công, Hoàng hậu có gì sai bảo bổn cung sao? 
- Bẩm Hiền dung, Hoàng hậu nương nương cho triệu người đến Cảnh Phượng cung ạ. - Công công trên mặt cũng là nét cười, lấy lòng đáp. Ai mà không biết vị này với chủ tử của y đang có quan hệ tốt với nhau, Hoàng hậu cũng dặn phải đối Thiên Hiền Dung đon đả khéo léo, y cũng không có gan làm trái lời. 
- Cảm ơn công công đã thông báo, bản cung lập tức tới ngay. - Diệp Phương Nhã gật đầu, đưa tay cho Trúc Mai đỡ mình dậy rồi nhanh chóng hướng ra ngoài cửa cung. 
Kiệu vừa dừng lại trước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-tranh-sung-truyen/1511391/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.