Tại sao trong phòng này lại có bức họa của Ân Như Nguyệt? Diệp Phương Nhã thất thần nhìn chằm chằm bức họa dưới đất rồi lại nhìn xung quanh, không thấy ai mới run run cầm nó lên. Nhìn kĩ, nàng lại thấy phía dưới góc phải còn đề vài chữ, liền giơ lên cao ngang mặt.
"Ân Phi. Phong Thiên thứ nhất."
Nét chữ cứng cỏi nhưng không kém phần phóng khoáng này, nàng nhìn qua cũng biết là của ai. Nó giống hệt nét chữ trên mấy câu đối treo trong Hiên Viên điện. Mà người duy nhất có thể treo chữ viết của mình tại nơi đó, chỉ có thể là Hoàng đế.
Lẽ nào... Thục Phi cũng đã từng đặt chân vào đây? Một lần nữa, nàng lại làm người thứ hai? Một cảm giác khó chịu len lỏi trong người nàng. Rốt cuộc Hoàng đế có ý gì, hết ở Hiên Viên điện lại đến nơi bí mật này, tại sao hắn lại muốn đưa nàng đến nơi đã từng cùng Ân Như Nguyệt ái ân? Là muốn tìm một kẻ thay thế nàng ta sao?
Suy cho cùng, trong lòng hắn, rốt cuộc nàng là Diệp Phương Nhã, hay chỉ là một Ân Như Nguyệt thứ hai?
Đặt bức họa lại chỗ cũ, nàng trở về nệm gấm, định nhắm mắt ngủ tiếp, nhưng bức họa kia lại quanh quẩn trong đầu. Một thân nữ nhân yểu điệu hơi tựa người vào thành cửa sổ, ánh mắt mơ hồ nhìn ra bên ngoài, toàn thân toát lên một vẻ gì đó mị hoặc vô cùng, dù chỉ là trên một bức họa. Rốt cuộc phải dồn tình cảm nhiều như thế nào, mới có thể vẽ được một bức họa xuất thần như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-tranh-sung-truyen/1511382/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.