- Hoàng thượng! Bổn quận chúa muốn gặp Hoàng thượng, các ngươi không nghe thấy sao? - Ngoài thành, một nữ nhân trung niên xinh đẹp liên tục chửi rủa cùng đe dọa, nhưng trên thành quân lính vẫn nghiêm trang đứng, không mảy may tới tiếng động phía dưới.
Nói nhiều cũng mỏi, Mỹ An Quận chúa mệt đến không thở nổi, dựa hẳn vào người tì nữ bên cạnh, hổn hển hỏi:
- Dực nhi(1) đến chưa?
- Bẩm Quận chúa, thiếu gia đưa thư nói người không nên tốn công vô ích, nhanh tìm một khách điếm(2) nghỉ ngơi, hoàng hôn ngài sẽ đến nơi. - Tì nữ đỡ lấy cánh tay bà đáp.
- Hoàng thượng lần này thực quá tuyệt tình, dù gì Dực nhi cũng đã lập nhiều công trạng, ta còn là cô cô của hắn, lại không thể tha cho Di nhi(3) một lần sao? - Mỹ An quận chúa không vì bức thư mà giảm đi chút lo lắng nào, trên tay mân mê chuỗi tràng hạt. Tin Hoàng chiêu dung sắp bị xử tử đã truyền ra ngoài, tuy chưa được một lời xác thực nào nhưng tính tình Hoàng đế bà rất rõ, nếu không phải chuyện mười mươi chắc chắn sẽ không truyền nổi ra khỏi cung cấm. Nếu thực sự Hoàng đế không rút lại lời nói, vậy ái nữ của bà ba ngày sau sẽ chết!
Thân là một người mẹ, cho dù nhi nữ của mình có phạm phải lỗi lầm gì bà cũng có thể dung túng cho nàng, hơn nữa nếu xét về gia phả Hoàng đế phải gọi bà hai tiếng “cô cô”, cho dù có đạo quân thần thì đạo phụ tử gia giáo vẫn luôn ngay sau, Hoàng thượng dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-tranh-sung-truyen/1511360/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.