Nghe xong câu nói đó, nàng vội ngẩng đầu lên nhìn hắn, ánh mắt có chút sững sờ. Cọ đầu vào lồng ngực rắn chắc, nàng nhẹ nói, thanh âm rõ ràng là không nỡ: 
- Hoàng thượng nhất định phải đi sao? 
Thấy nữ nhân trong lòng đang làm nũng, hắn yêu chiều nhấc cằm nàng, để mắt đối mắt, trực tiếp hôn nhẹ lên đôi môi nữ nhân. Thấy nàng ngạc nhiên tột độ, hắn buông ra, nhìn nàng khuôn mặt đã đỏ hồng. Diệp Phương Nhã thấy vậy đánh nhẹ vào lồng ngực hắn: 
- Hoàng thượng người là ăn đậu hũ của thiếp sao? 
- Trẫm không có. - Hắn đáp lời - Lần này đi không biết mất bao lâu, Nhã Nhã có chịu đợi trẫm không? 
- Diệp Phương Nhã này là nữ nhân của người, không thể giúp người việc gì, vậy đến chờ người chiến thắng trở về cũng không được hay sao? - Nàng nói, ánh mắt đã long lanh giọt lệ. 
Nghe được bốn chữ “nữ nhân của người”, tâm trạng Mạc Kỳ Thiên đặc biệt vui vẻ: 
- Hảo, nàng ngoan ngoãn đợi trẫm trở về. 
Nói đoạn, hắn đứng dậy, bước ra khỏi cung, bên tai vẫn là tiếng nàng quy củ hành lễ. Trương Cảnh Đức thấy vậy cũng chỉ cảm thán trong lòng. Nữ nhân này thực sự lợi hại, Hoàng thượng từ khi còn là Thái tử đã đi dẹp loạn nhiều nơi, lần đầu tiên thấy người trực tiếp nói với nữ nhân khác, hơn nữa còn không phải là Hoàng hậu! 
Thấy Hoàng thượng đã rời khỏi điện, nàng đứng dậy, đóng quyển Kinh thư lại, ánh mắt lơ đãng liếc đến cây trâm cài hắn tặng vẫn để trên mặt bàn. Lần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-tranh-sung-truyen/1511337/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.