... Sáng hôm sau... 
Diệp Phương Nhã mở mắt. Đập vào trước đồng tử đen láy của nàng là khuôn ngực rắn chắc của Mạc Kỳ Thiên. Cằm hắn đang khẽ tựa trên đỉnh đầu nàng, đôi tay cũng vòng qua ôm thân hình mảnh mai của nàng vào lòng. Cựa người một chút để nhìn rõ hơn khuôn mặt hắn, bỗng đôi mắt đang nhắm chặt bật mở. Nhìn nàng đã thức mà cố tỏ ra mình còn đang ngủ, đôi hàng mi còn rung rung, hắn mỉm cười, nhẹ vuốt mái tóc đen mượt của nàng, rồi ngồi dậy, để cho người vào phục vụ thay hoàng bào. 
Thay xong, quay lại, đã thấy nàng ngồi dậy, đang khẽ lấy tay vuốt lại mái tóc, hắn tiến đến bên giường, đôi mắt xoáy sâu vào đồng tử đen láy của nàng đến khi khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, tâm trạng bỗng tốt hơn hẳn, nói với nàng: 
- Hôm qua nàng mệt rồi, nghỉ ngơi thêm đi. 
- Tạ ơn Hoàng thượng. - Nàng khẽ đáp, tự kiềm chế cho khuôn mặt hơi đỏ lên. 
Tâm trạng vui vẻ, hắn xoay người tiến ra khỏi trắc điện, phía xa là tiếng của nàng: 
- Nô tì cung tiễn Hoàng thượng. 
Thấy đoàn người đã đi xa, nàng chống eo đứng thẳng người. Hôm qua, thực sự... Sao tên Hoàng đế này lại có thể nhiệt tình như vậy chứ? Cả đêm qua, hắn đã vần nàng xương cốt rã rời ra rồi. Gọi Trúc Mai vào hầu hạ mình đi tắm, ngồi ngâm mình trong nước nóng, nàng suy nghĩ xem các vị trên cao kia suy nghĩ gì. Chắc hẳn cũng không mấy thoải mái, cơ mà... Nàng vẫn chưa phải là một mầm mống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-tranh-sung-truyen/1511322/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.