Chương trước
Chương sau
Ngày ấy đùa, Triệu Tồn Hi cũng để Tuần Dự trở thành thầy của Kỷ Minh Ích, mà tìm người trong quốc tử giám dạy Kỷ Minh Ích, nhưng cũng cho bái làm sư phụ.

Kỷ Trà Huyên thở phào nhõm, Tuần Dự là quân cờ tốt như vậy, nếu ngay từ đầu buộc thuyền của nàng cũng phù hợp với tính toán của nàng.

Tế tửu quốc tử giám tuy chỉ là quan tứ phẩm, nhưng quốc tử giám là nơi mơ ước của rất nhiều người đọc sách, cũng là chỗ đệ tử quý tộc ưu tú nhập học, ngũ đệ nàng vào đó nếu có thể kết bạn có tác dụng lớn cho tương lai . Nhưng quốc tử giám cũng có cám dỗ vĩ đại, nhiều đệ tử quý tộc, ma sát cùng cám dỗ cũng nhiều hơn.

Kỷ Trà Huyên cảm thấy mình phải gõ chút.

Nhưng bây giờ còn nhiều thời gian, Kỷ Trà Huyên cũng gấp. Quan trọng nhất là nghĩ cách ngăn cản việc lập hậu. Còn việc tìm hung thủ, Kỷ Trà Huyên đặt tới vị thứ hai. Nàng cảm thấy người làm việc này có hận thù với hoàng hậu, chính là nhìn chằm chằm ngôi vị hoàng hậu.

Vì thế, Kỷ Trà Huyên bắt đầu mượn việc thay đổi người quản lý trong hậu cung để quan sát tỉ mỉ hành động của các vị chủ tử trong hậu cung.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trong nháy mắt hơn tháng lặng yên trôi qua. Lễ tấn phong của Kỷ Trà Huyên cùng Ninh chiêu nghi hoàn thành trước ngày tuyết rơi, Kỷ Trà Huyên là Giản chiêu nghi chính thức.

Đại hán cung hạ tuyết mười ngày, giờ phút này hoàng hậu mang thai tám tháng, Kỷ Trà Huyên đoán trước trong khoảng thời gian này nàng ta sinh sản.

Nhưng theo ngày hoàng hậu sống càng ngắn, Kỷ Trà Huyên cũng chưa tra ra tin tức gì, các cung khác đều như thường ngày, có hành động khác lạ.

Sắc mặt hoàng hậu càng tái nhợt, số lần gọi thái y cũng càng ngày càng nhiều.

Kỷ Trà Huyên càng vô lực với việc này, chỉ có thể càng cẩn thận tìm kiếm.

Tuệ tần giúp nàng xử lý việc trong cung cũng tham quyền, có việc tìm nàng ta cố gắng làm, có việc gì nàng ta cũng tức giận. Theo đạo lý người như vậy giúp đỡ, nàng hẳn phải vui vẻ mới đúng nhưng Kỷ Trà Huyên lại nhíu mày.

lâu trước kia, Kỷ Trà Huyên chú ý Tuệ tần, bây giờ lại càng kiêng kị.

Gần đây thái hậu thường xuyên gọi Tuệ tần Vinh Thọ cung, bởi vậy có thể thấy được thái hậu càng ngày càng thích Tuệ tần.

tháng nay vì suy nghĩ chuyện của hoàng hậu, tinh thần Kỷ Trà Huyên cũng tốt, Chi Thảo từng đánh bạo gần đây nàng rất hay cáu giận.

Kỷ Trà Huyên xoa trán, mệt mỏi.

"Nương nương, nhị hoàng tử đến."
Kỷ Trà Huyên quay đầu : "Chắc nhị hoàng tử đến xem Bái nhi, Tử Châu dẫn nhị hoàng tử thôi."

Tử Châu vội vàng : "Nô tì tuân mệnh."

Kỷ Trà Huyên phất tay, Tử Châu nhàng lui xuống.

Ngồi xuống, Kỷ Trà Huyên nhìn đến bình hoa đỏ tươi bàn bèn dùng sức vung tay lên.

"Phách" tiếng nổ, bình hoa bèn rớt xuống vỡ tan.

Cung nữ canh gác bên ngoài lập tức chạy vào quỳ xuống.

Kỷ Trà Huyên muốn phát giận, nhưng nâng tay lên lại đột nhiên nghĩ đến cái gì bèn nhịn xuống : "Dọn dẹp sạch rồi xuống ."

"Dạ!"

Bọn họ im lặng dọn dẹp, lúc này, Chi Thảo bưng chén trà đến, nhìn đến hoa đất, nàng ta cũng biết nương nương lại nổi giận.

Sau khi bọn họ lui xuống, Chi Thảo đến bên người Kỷ Trà Huyên.

"Mấy ngày nay tinh thần nương nương tốt, có nên gọi thái y ?"
Kỷ Trà Huyên ngồi xuống, sau khi bình tĩnh lại hít sâu hơi. Nàng hoài nghi có phải vì công pháp kia , nàng muốn gọi thái y sợ tra ra cái gì.

Bây giờ nàng cũng từng chú ý, vì thế vội vã bắt mạch cho mình sau đó đột nhiên nhíu mày, lát bèn buông lỏng ra.

Chi Thảo hỏi: "Nương nương, như thế nào?"

Kỷ Trà Huyên : ", gọi Lí thái y đến."

Chi Thảo vừa nghe, lập tức vui vẻ đặt chén trà xuống.

Kỷ Trà Huyên thở dài, đứa này dường như đến đúng lúc.

Chưa đầy tháng, mạch tượng còn chưa ràng, nhưng dựa vào y thuật của nàng tự nhiên có thể tra ra. Nhưng nàng thể giấu diếm tin tức này, nếu truyền tin ra sau khi hoàng hậu qua đời tốt.

Vẫn nên bỏ qua kinh dưỡng sinh trước. Thời gian này, nàng sốt ruột chuyện hoàng hậu, phù hợp với quyển hạ kinh dưỡng sinh, hơn nữa lại mang thai, tính khí dần trở nên táo bạo, cho nên nàng thể tiếp tục như vậy.

"Vi thần thỉnh an chiêu nghi nương nương, chiêu nghi nương nương cát tường."

Kỷ Trà Huyên : "Miễn lễ."
"Tạ ơn chiêu nghi nương nương."

Kỷ Trà Huyên : "Mấy hôm nay bản cung thấy mệt, mời Lí thái y xem mạch."

Lí kiêm mạch sửng sốt, phải nàng biết y thuật sao, sao có thể...

"Dạ, mời nương nương đưa tay ra."

Kỷ Trà Huyên tựa vào ghế, Chi Thảo phủ khăn lên tay Kỷ Trà Huyên.

Trong phòng cực kì yên tĩnh, Lí kiêm mạch nghiêm túc bắt mạch.

Có lẽ do thời gian lâu chút, Kỷ Trà Huyên hỏi: "Bản cung như thế nào?"

Lí kiêm mạch buông tay ra, lui về sau bước : "Nương nương hình như có tin vui."

Chi Thảo lộ ra vẻ mặt mừng rỡ, Kỷ Trà Huyên : "Xác định là hỉ mạch sao?"

Lí kiêm mạch gật đầu.

Kỷ Trà Huyên : "Chi Thảo, mau báo tin cho hoàng thượng, thái hậu cùng hoàng hậu nương nương."

Trong phòng chỉ có ba người họ, giọng cũng lớn, người đợi bên ngoài căn bản nghe được.

"Nương nương, còn đến tháng... Long thai còn chưa vững chắc..."

Kỷ Trà Huyên cười : "Nếu Lí thái y tra ra, bản cung cũng thể khiến Lí thái y khó xử."

Chi Thảo nhíu mày, lòng Lí kiêm mạch trầm xuống, lời này chắc chắn có ý khác.

" thôi! Ngươi cần ra khỏi phòng, dặn cung nữ bên ngoài là được."

Chi Thảo gật đầu rồi cúi người lui xuống.

Lí kiêm mạch cất đồ vào hòm thuốc, Kỷ Trà Huyên thu tay lại.

"Hoàng hậu nương nương được sao?"

Lí kiêm mạch thở dài : "Thân thể hoàng hậu nương nương suy yếu, có tám phần khó sinh."

Kỷ Trà Huyên : "Có biện pháp gì ?"

Lí kiêm mạch : "Vi thần còn trẻ, tất cả muốn xem viện phán đại nhân."
Kỷ Trà Huyên : "Có chuyện muốn cho ngươi, đây là cơ hội tốt để lập công, nhưng biết ngươi dám làm ?"

Lí kiêm mạch quỳ xuống : "Nương nương, vi thần... Vi thần... Ngài..."

Kỷ Trà Huyên ngừng lại : "Bản cung giúp ngươi nhiều lần, ngươi báo đáp bản cung như vậy sao?"

Lòng Lí kiêm mạch lạnh lẽo, đúng vậy ở trong cung mỗi lần lập công đều nhờ Kỷ Trà Huyên trợ giúp. Bây giờ chỉ cách vị trí viện phán bước xa.

"Yên tâm, bản cung cho ngươi làm ra chuyện bị tru cửu tộc."

Lí kiêm mạch vừa nghe cũng yên tâm bèn : "Xin nương nương dặn dò."

Kỷ Trà Huyên : "Ngươi viện thái y cẩn thận điều tra sách ghi bệnh án của Khang quốc, tốt nhất có liên quan đến hậu cung của Đức đế, nếu tra được điều gì liên quan đến hoàng hậu nương nương bẩm báo với hoàng thượng cùng hoàng hậu."

Lí kiêm mạch hiểu.

Kỷ Trà Huyên tiếp tục : "Nếu tra được, ngày mai ngươi lại qua đây."

Lí kiêm mạch nặng nề gật đầu.

"Viết đơn thuốc dưỡng thai cho bản cung ." Kỷ Trà Huyên .

Lí kiêm mạch đến bên bàn bắt đầu viết phương thuốc.

Chi Thảo qua đến, Kỷ Trà Huyên : "Phái người đưa Lí thái y, bản cung muốn ngủ lát."

Chi Thảo : "Nương nương yên tâm."

Kỷ Trà Huyên trầm thấp “Ừ” tiếng rồi nhắm hai mắt lại.

Tin Giản chiêu nghi lại mang thai lập tức truyền khắp cung đình.

Hoàng hậu nằm giường, nhìn đại công chúa đọc sách cho nàng câu: " may mắn."

Cung Đức phi cười lạnh: "Số may, lại mang thai."

Người trong cung Đức Nghi đều cúi đầu, e sợ Cung Đức phi phát tiết lửa giận người bọn họ.

Tay Thục phi dừng chút, hỏi: "Thai nhi Tang thường tại như thế nào?"

Bảo Tiếc đứng cạnh : "Nương nương yên tâm, thai nhi vững chắc."
Thục phi chuyện nữa nhưng tay nàng ta bấm chặt lòng bàn tay tỏ cảm xúc của nàng ta.

Ninh chiêu nghi cười khổ : " vất vả cần quỳ gối trước mặt người thứ nữ, bây giờ lại bị kéo ra."

"Nương nương mang thai, sau khi sinh tiểu hoàng tử Tĩnh An hiên sao có thể so sánh."

Ninh chiêu nghi nhìn đồ thêu trong tay : "Chỉ mong ."

Tuệ tần cầm bút viết chữ, nghe báo lại bút cũng ngừng, nhưng trong lòng lại thầm hô đáng tiếc, nếu tối nay lại truyền ra việc vui này tốt rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.