Tống Hàn chở Dạ Hàn Lâm Tuyết đu trên con đường váng nhưng rất iên tĩnh..
- "Hàn, em muốn đưa chị đi đâu?"
- " thay đồ, chẳng lẽ chị muốn mình bị cảm lạnh...?"
- " hình như chị nhớ là nhà em ở chỗ khác mà... ..?"
-" em mới mua căn biệt thự này... cũng gần chỗ làm..tiện thể cho chị.. nhà chị xa đây lắm.."
-" ừm.... cảm ơn...Hàn.."
Pha xong ly cà phê nóng hổi, Tống Hàn bưng đến đặt vào tay cô, Tống Hàn ngồi ở phía đối diện,
-" uống đi, đang còn nóng uống cho ấm ruột...
-'' Hàn... em có chuyện muốn nói? chị thấy em cứ ngập ngừng như muốn nói gì đó.."
hắn ngập ngừng nói cho cô nhưng hắn thấy cảm giác bất an đang cuộn trào trong lòng gắn...
-" Tiểu Tuyết, chị định về thành phố K sao?"
nghe hắn nói, cô khựng lại cánh tay đang uống cà phê, tay run run nói với hắn
- " Hàn chị không thể bỏ lại trọng trách, chị phải trả thù cho cả gia đình mình..."
-"...."
Tuyết chẳng lẽ buông bỏ cái đó đi không thể sao, hắn càng nghĩ càng không thể nào hiểu cô.. gia đình hắn cũng bị sát hại như cô nhưng tại sao hận thù không che đầy mắt hắn.. tại sao chỉ có cô mới có thể ...
Tuyết, là em ép anh... là em không cho anh cơ hội.. là em rũ bỏ anh... mặt hắn lạnh lùng nhìn cô, ...
cô cảm thấy có gì đó không ổn... đặt ly cà phê xuống bàn... lại gần hắn... nắm chặt tay hắn.
Những ngón tay của hắn trong lòng bàn tay cô đã dần mềm mại trở lại. Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-nu-phu/1531870/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.