thịch..
thịch...
thịch...
thịch...
thịch...
ở một nơi nào đó trên thế giới này, năm người nào đó đang mải mê suy nghĩ về một người thì một nỗi đau đánh vào trong tim mình. khuôn mặt mỗi người nào đó nhanh chóng phát ra một nỗi bất an khó tả.....
Tuyết nhi, em ...
Bạch Kình Thiên nhíu mày cái xe đâm vào xe mình, mẹ nó, đi không biết nhìn đường à. hắn nói thầm trong lòng, tiếc thương cho chiếc của mình. đi lại gần chiếc xe đâm vào xe mình... hôm nay tôi không dạy người lái xe này biết luật đi giao thông thì tôi sẽ đổi ngược tên mình thành Thiên Kình Bạch... hứ...
đứng trước cửa xe, Bạch Kình Thiên gõ mạnh cửa mà không có ai mở, nhíu mày thật chặt, hắn đi ra đằng trước cửa xe, nhìn đằng trước, hắn mờ ảo thấy bóng một nữ nhân người khuôn mặt bê bết máu, ... cô ấy...? tuy khuôn mặt bê bết máu chảy nhưng hắn vẫn nhận ra khuôn mặt đó, khuôn mặt in sâu vào tâm trí hắn từ khi nào không biết, khuôn mặt mà hắn mong nhớ ngày đêm từ khi cô thay đổi....
nhanh chóng kiếm một thứ gì đó cứng, đập mạnh vào cửa trái, kính vỡ ra bắn nhẹ vào người cô, một ít mảnh thuỷ tinh nhỏ dính trên mái tóc rối của cô. hắn nhanh chóng mở cửa xe cô ra, bế cô lên xe mình.
hắn nhanh chóng xem vết thương cho cô, lo lắng bao trùm lấy hắn. hắn chạm vào da thịt cô, một dòng điện chạy qua, nóng quá.. sao người cô nóng như vậy? không lẽ cô bị...
hắn nhanh chóng lái xe nhanh đến bệnh viện. một bảo vệ chạy nhanh ra chỗ hắn. hắn nói chuyện với ông ta, lập tức một chiếc xe đẩy được đưa ra. đặt cô nhẹ nhàng lên xe, hắn xoay người đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-nu-phu/1531857/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.