Dạ Hàn Lâm Tuyết vươn tay ưỡn người hít thở. ha... ha.. loại bỏ được một người. cô thong dong xoay người bước xuống tầng hầm lấy xe đi dạo. dừng xe trước một căn nhà nhỏ trong khu rừng trúc, đứng trước căn phòng vừa ma mị, vừa huyền bí cô mỉm cười bước vào. đột nhiên trong căn nhà gỗ có tiếng loạt soạt của quần áo, cũng có tiếng trêu chọc của đàn ông...
có kẻ đột nhập?...
cô nhẹ nhàng lại gần.
- tiểu yêu tinh, lâu rồi gặp nàng có nhớ ta không? nam nhân cười xấu xa nói.
- Sở thiếu gia, đừng như vậy, người ta sẽ nhìn thấy đó.! nử nhân e thẹn đỏ mặt nói nhỏ...
- có chuyện gì được, ở đây là rừng, làm gì có người đến...
- không được, Sở thiếu không sợ tiểu thư Dạ thị, Dạ Hàn Lâm Tuyết đánh ghen à,....
- Dạ Hàn Lâm Tuyết, không phải cô ta chưa tỉnh sao? nam nhân nhíu mày trả lời
- Sở thiếu, người thân là hôn phu của Dạ tiểu thư mà không biết cô ấy ra sao, chỉ suốt ngày trăng hoa ong bướm.
- cô ta đã tỉnh rồi sao?...
- Sở thiếu, người kìa vừa mới nói muốn người ta hiện tại nghe thấy Dạ tiểu thư là tỉnh rồi liền hồn cũng bay đi mất... nử nhân thẹn thùng kêu lên nũng nĩu.
hắn nghe thấy thế, mỉm cười yêu nghiệt nhào đến ôm cô ta:
- nàng sai rồi, ta chỉ là lo cho cô ta cản trở chuyện của ta với nàng thôi sẵn tiện cô ta không ở đây, chúng ta tiếp tục...
nữ nhân thấy thế, hét to một cái duyên dáng xoay người cùng hắn đùa vui.
Dạ Hàn Lâm Tuyết lẳng lặng nghe, không cần nói cũng biết vị hôn phu trong miệng nữ nhân kia là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-nu-phu/1531843/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.