Tóc ...
Tóc...
Từng giọt máu nhỏ xuống nền tuyết lạnh băng, một người đàn ông nằm dưới nền tuyết, người có vô số vết thương lớn nhỏ, nhưng điều hắn nằm đây là vết thương lớn ở bụng. Đôi mắt xinh đẹp bắt đầu từ từ khép lại.
Đau...
Đau.......
Mất tất cả, chỉ vì quá nghe theo lời bà ta, vậy cuộc sống hắn còn gì...
Tình yêu....
Tình bạn....
Hay sự ... phản bội...
Hắn sát thủ chuyên nghiệp, một con người lạnh lùng cô độc lạnh nhạt mọi người thường gọi hắn là death( thần chết). Một người ai ai cũng sợ. Mọi người tả hắn bằng nhiều từ ngữ: tu la, lạnh lùng, nhẫn tâm.... nhưng đâu ai biết rằng hắn là một con người cô độc, đâu ai biết hắn cần một chút tình thương thật lòng từ một người chứ không phải giả tạo lấy lòng.
Hắn nắm trong tay thế lực hắc bạch đạo hùng mạnh nhưng đâu ai ngờ hắn lại chết như thế này. Chết do chính người hắn tin tưởng nhất, chính người hắn yêu nhất.
Từ nhỏ, hắn đã bị ba mẹ ruồng bỏ, vứt hắn ở cô nhi viện. Hắn hận cha mẹ hắn, tại sao sinh hắn ra mà không có sự đồng ý của hắn, tại sao sinh hắn ra lại không cho hắn tình thương mà vứt hắn ở đây chứ... hắn hận bọn.
Định mệnh là gì?
Số phận như thế nào đối với người như hắn?
Hắn gặp cô vào ngày định mệnh đó, chỉ là rung động thoáng qua nhưng hắn vẫn in sâu trong lòng đến chết hắn cũng không quên được. Định mệnh mang hắn đến bên cô, nhưng còn hắn thì sao? Hắn chỉ coi đó là lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-nu-phu/1531841/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.