Mọi người vội vàng hành lễ với Thái hậu. Thái hậu khẽ xua tay, ánh mắt nhìn về phía Chương Di, trầm giọng hỏi, “Khanh nói... đứa nhỏ không còn nữa?”
Chương Di quỳ xuống đất rồi nói, “Y thuật của vi thần không giỏi, không thể bảo vệ long tử của Hoàng hậu.”
Thái hậu không tức giận, trong mắt có chút buồn bã như đã sớm biết sẽ xảy ra chuyện này, “Đang yên đang lành, vì sao Hoàng hậu lại sảy thai cơ chứ?”
Bất thình lình, có tiếng hét thất thanh từ trong nội thất truyền đến.
“Á!!!! Yêu quái!!!”
Thái hậu và Huyền Lăng nhất thời biến sắc mặt. Thái hậu giận dữ quát lên, “Nói mau!”
Chương Di vô cùng khẩn trương, nói một hồi cũng không nói ra ý chính, chủ yếu chỉ khoe khoang chữ nghĩa. Thái hậu bực mình vì mấy lời vô nghĩa, liền ra lệnh, “Chỉ nói chuyện chính thôi. Ai gia và Hoàng đế sẽ không trách ngươi.”
Có Thái hậu cam đoan, Chương Di mới lắp bắp trả lời, “Hồi Hoàng thượng và Thái hậu... Cái thai này của Hoàng hậu... không phải... không phải tự nhiên có được... Mà là... là... là...”
“Mà là cái gì hả?!” Thái hậu quát lớn hơn trước, mọi người cảm thấy áp lực nặng nề vô cùng.
“Hoàng hậu nương nương là do dùng thuốc mạnh để thôi thúc có thai, ngoài ra còn uống thuốc lạ trong một thời gian dài, thêm vào tâm tình nóng nảy bất thường, khiến cho bản thân trúng độc, thân mình không thể chịu đựng nổi nên mới sinh ra quái thai. Ngoài ra... theo vi thần thấy... Hoàng hậu sợ là... sợ là không thể có con được nữa.”
Ánh mắt Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-nghi-tu-truyen/760769/chuong-32-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.