Chương trước
Chương sau
"Hoàng hậu nương nương, thiếp thấy Đại công chúa gần đây, là càng đẹp ra, lại được nương nương ngài chân truyền, thực đoan trang đại khí, tương lai, cũng không biết là xú tiểu tử nhà ai có thể được." Vương tu nghi cười nhìn Đại công chúa ngồi bên người Hoàng hậu, lấy khăn tử che miệng nói.

Sắc mặt Đại công chúa đỏ lên, chỉ cúi đầu không nói lời nào, Hoàng hậu hơi nhíu nhíu mày: "Đại công chúa còn nhỏ tuổi, những lời này của ngươi, có thể nói trước mặt công chúa sao? Lần này không tính, chớ để có lần sau."

Vương tu nghi vội vàng hành lễ: "Thiếp biết sai, thỉnh hoàng hậu nương nương thứ tội. Đại công chúa đại nhân đại lượng, tạm tha thiếp lần này đi."

Đại công chúa cười nâng nâng tay: "Vương tu nghi khách khí, ta biết ngươi là người bộc trực, chẳng qua, cái gì có thể nói, cái gì không thể nói, Vương tu nghi lần sau cần phải chú ý, không phải ai cũng dễ nói chuyện giống bản cung."

Vương tu nghi vội vàng gật đầu ứng tiếng: "Đại công chúa từ bi, cùng người luôn luôn hiền lành, chúng đệ muội phía dưới đều là thực thích cùng Đại công chúa ở chung, chính là Tứ công chúa, hôm qua còn khóc nháo suy nghĩ muốn tới tìm Đại công chúa đâu."

Dương quý phi ở bên cạnh thổi phù một tiếng cười ra: "Tứ công chúa có thể nói? Nếu thật đúng là như vậy, còn chưa tới một tuổi thì có thể nói, toàn hoàng cung, cũng tìm không thấy đứa nhỏ thong minh như Tứ công chúa đâu."

"Dương quý phi nương nương là không biết, Vương tỷ tỷ ngày thường, vẫn là dặn vú nương của Tứ công chúa dạy Tứ công chúa kêu đại tỷ tỷ đâu." Lý tu hoa ở một bên cười khanh khách nói, sắc mặt Vương tu nghi cứng ngắc một chút.

Lời này nếu truyền ra, thật đúng là đại bất kính. Tiểu hài tử trong hoàng cung, thời điểm học nói trước tiên kêu một tiếng nương hoặc là mẫu phi, đó là thực bình thường. Thiên tính như thế thôi, ai cũng không chọn được, nhưng là, để Thái hậu, Hoàng thượng, Hoàng hậu ở chỗ nào, ngươi để cho một tiểu hài tử trước tiên học kêu đại tỷ tỷ, vậy có chút chẳng phân biệt tôn ti.

"Lý muội muội, nói chuyện nên nói đến chứng cớ, ta khi nào thì để cho vú nương dạy Tứ công chúa kêu đại tỷ tỷ trước? Đại công chúa bản thân tính tình tốt, dáng dấp lại xinh đẹp, thập phần được tiểu hài tử yêu thích, Tứ công chúa vừa thấy Đại công chúa liền thích, liền nguyện ý cùng Đại công chúa thân cận, chẳng lẽ ta phải ngăn cản tỷ muội các nàng gặp mặt?"

Vương tu nghi đem đề tài ngăn lại, lập tức liền chụp mũ Lý tu hoa, Lý tu hoa hừ lạnh một tiếng: "Ta cũng không có nói như vậy, ngươi cũng là tự mình hiểu lấy, có thể thấy được là ngươi chột dạ."

Hoàng hậu không kiên nhẫn nghe hai người các nàng tranh đấu võ mồm, trực tiếp quay đầu hỏi Thành chiêu nghi: "Bệnh tình Ngũ hoàng tử như thế nào?"

"Đa tạ Hoàng hậu nương nương quan tâm, Ngũ hoàng tử hôm nay đã tốt lắm, chính là dù sao trên người cũng mang theo bệnh khí, thiếp không dám đưa hắn đến thỉnh an." Từ khi đem Ngũ hoàng tử ôm đến dưới gối nuôi nấng, tính tình Thành chiêu nghi cũng chậm chậm nhu hòa hơn. Ngày thường lý cũng không cùng người khác sẵng giọng, tính tình cũng trở nên im lặng hơn.

Hoàng hậu gật gật đầu, thân thiết dặn dò: "Hôm nay khí trời tuy rằng nóng bức, chính là tiểu hài tử dạ dày yếu nhược, ngươi ngày thường cũng chú ý nhiều nhiều một ít, chậu than trong phòng, cũng không cần để nhiều, cũng ít cho Ngũ hoàng tử ăn một đồ ăn lạnh. Ta nơi này còn có một chút dược liệu, ngươi đợi lát nữa trở về thì mang về cho Ngũ hoàng tử."

"Đa tạ hoàng hậu nương nương chỉ điểm, thiếp đã biết." Thành chiêu nghi vội vàng đứng lên hành lễ, Trần Mạn Nhu che miệng cười nói: "Hoàng hậu nương nương thật là bất công, bó lớn dược liệu tốt, chỉ cho một mình Ngũ hoàng tử, không được, Hoàng hậu nương nương cũng phải ban cho Tam hoàng tử cùng Tứ hoàng tử một vài thứ mới được."

Hoàng hậu cười điểm điểm nàng: "Ngươi a, chính là người kiến thức hạn hẹp, thuốc này là gì thứ tốt? Thôi thôi, Tiểu tứ luôn luôn là cái nhu thuận đáng yêu, bản cung tuy rằng không muốn quan tâm ngươi, nhưng là nhìn mặt mũi Tiểu tứ, cũng phải ban thưởng. Vụ Diêu, chờ thời điểm Trần quý phi đi, đem thập bát đồng nhân trận của bản cung đưa qua cho Tứ hoàng tử, mấy ngày trước bản cung nghe Tiểu tứ nói thích cái này. Còn có Tam hoàng tử bên kia, đem nghiên mực đoan khê lúc trước Hoàng thượng ban cho Đại hoàng tử đưa qua đi."

Vụ Diêu ứng tiếng, Trần Mạn Nhu đứng dậy hành lễ: "Đa tạ Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương thật sự là người thiện nhân đệ nhất thiên hạ, thiếp trở về nhất định phải để cho Tiểu tứ cẩn thận ngẫm lại hắn còn thích cái gì nữa."

Nói đến Đại công chúa cũng ở một bên nở nụ cười, Hoàng hậu cũng chống đỡ không được, cười nói hai câu: "Ngươi đây là đến đòi đồ đi, chờ bản cung cảm thấy thiếu cái gì, liền cắt xén phân lệ của ngươi đi."

"Nương nương luôn luôn đối với thiếp khoan nhân, thiếp mới dám xin này nọ như vậy." Trần Mạn Nhu cười tủm tỉm nói, lại quay đầu nhìn Đại công chúa: "Được rồi được rồi, thấy Hoàng hậu nương nương đau lòng đồ vật của mình, thiếp cũng phải xuấ ra ít huyết bồi thường. Đại công chúa, thiếp lúc trước tự mình thêu một bức bình phong, quay về cho người đưa tới cho ngài, nếu ngài không thích, trăm ngàn lần đừng để cho thiếp biết a."

Hoàng hậu lại vui vẻ, Đại công chúa cũng ra vẻ nghiêm túc, cười nói: "Trần mẫu phi yên tâm, nếu bản cung không thích, cũng nhất định không biểu hiện ra ngoài, chỉ làm cho người để vào khố phòng là được."

Huệ phi ở một bên nhìn, nháy mắt mấy cái cười nói: "Thiếp đã biết, khẳng định là Trần quý phi tỷ tỷ tú công không tốt đúng hay không? Nhắc tới tú công a, thiếp thấy qua Thường phi tỷ tỷ, đó mới gọi là tốt, lúc ấy thêu một bức đồ án bách hoa nở rộ, thế nhưng thật sự gọi ong mật tới đâu."

Thường phi nhìn Huệ phi liếc mắt một cái, đứng dậy hành lễ: "Là Huệ phi tỷ tỷ khoa trương, tú công của thiếp, cũng chỉ bình thường, so ra kém Phó phi tỷ tỷ."

Phó phi đoan trang ngồi đối diện Thường phi, nghe thấy cũng chỉ loan loan khóe môi: "Thường phi muội muội khiêm tốn, kinh thành này, ai chẳng biết năm đó nữ nhi Thường gia là tài nữ thập toàn thập mỹ? Không riêng gì thi từ ca phú không người có thể so sánh, chính là một tay tú công, cũng làm cho người ta tán thưởng không thôi."

Hoàng hậu bưng ly trà nhấp một ngụm, tầm mắt ở trên bụng Phó phi vòng hai vòng. Trong cung, nữ nhân mang thai muốn giấu diếm, đó hoàn toàn là chuyện không có khả năng. Bình thường cách ba ngày thỉnh mạch bình an, tuyệt đối không có khả năng lừa gạt, người Thái Y viện, cũng không phải tùy tùy tiện liền có thể thu mua, ngươi nhiều lắm là có thể lấy lòng một chút, sau đó làm cho thái y kia đối với mạch tượng của ngươi nghiêm túc một chút, có chuyện thì không giấu diếm.

Thật muốn giấu diếm được Hoàng thượng cùng Hoàng hậu, đó hoàn toàn là thái y không muốn sống chăng.

Cho nên Phó phi có thai, tự nhiên cũng đã truyền ra. Hôm qua Phó phi tự mình cũng báo lên, vừa vặn không chậm trễ, cuối năm nay, còn có một lần tấn phong đâu.

"Nếu Phó phi mang thai, ngày sau cũng không cần đến đây thỉnh an." Đánh gãy lời Huệ phi muốn nói, Hoàng hậu buông ly trà xuống, tầm mắt lại chuyển tới trên người Đức phi: "Đức phi tại sao vẫn không có tin tức tốt? Nhưng là thân mình có gì không khoẻ? Tìm ngự y hỏi qua sao?"

Nữ nhân trong cung, trừ bỏ người ở dưới này Hoàng thượng rất ít lâm hạnh, người vào cung rất sớm, trừ bỏ Lưu phi, cũng chỉ có Đức phi còn không có thai. Huệ phi cùng Thường phi Phó phi còn dễ nói, dù sao mới tiến cung ba năm. Đức phi là cùng Trần Mạn Nhu cùng nhau tiến cung, Tứ hoàng tử cũng đã bốn tuổi, Đức phi này, cho tới bây giờ cũng không có thai.

Sắc mặt Đức phi trắng nhợt, cúi đầu không nói chuyện, Hoàng hậu thở dài: "Bản cung thấy chỗ Vĩnh Hòa cung của ngươi cũng không nhỏ, cho Vương tu nghi mang theo Tứ công chúa chuyển vào đi thôi."

Đức phi vội vàng đứng dậy hành lễ: "Là, đa tạ Hoàng hậu nương nương ân điển." Dân gian có phương pháp, phụ nhân thường xuyên mang theo đứa nhỏ, thực dễ dàng làm cho mình cũng có bầu, Hoàng hậu hỏi thân mình Đức phi trước, lại để cho Vương tu nghi mang theo Tứ công chúa chuyển đi qua, trên mặt chính là vì Đức phi ra quyết định, Đức phi không thể không tạ ơn.

Sắc mặt Dương quý phi đổi đổi, cúi đầu không nói lời nào. Hoàng hậu giống như là không chú ý tới sắc mặt Dương quý phi, lại cùng Ngụy phi nói mấy câu, dặn nàng chiếu cố Tam công chúa cho tốt, liền tuyên bố hôm nay tan họp.

Trần Mạn Nhu cùng Dương quý phi đi ra cửa đại điện, dọc theo đường đi Dương quý phi chỉ cúi đầu không nói lời nào, Trần Mạn Nhu cười khanh khách kéo nàng một chút: "Dương tỷ tỷ nghĩ cái gì mà chuyên chú như vậy, phía trước nhưng là hành lang, Dương tỷ tỷ phải cẩn thận chút a."

"Đa tạ Trần muội muội." Dương quý phi cười cười, vòng qua hành lang, lên giá liễn tự mình rời đi. Trần Mạn Nhu quay đầu nhìn Lưu phi: "Lưu phi ngày thường nếu vô sự, không bằng đến chỗ bản cung ngồi ngồi, lúc trước bản cungn vừa tự chế trà hoa lan, hôm nay vừa vặn có thể sử dụng."

Lưu phi miễn cưỡng cười cười, hành lễ với Trần Mạn Nhu: "Quý phi nương nương nâng đỡ, thiếp có thời gian, nhất định sẽ đi."

Trần Mạn Nhu gật gật đầu, cũng xoay người rời đi. Thục phi hôm nay cũng không đến đây, chỉ nói thân mình không thoải mái, sang sớm hôm nay có chút cảm lạnh.

Trở lại Chung Túy cung không đến nửa canh giờ, Lập Thu liền vội vội vàng vàng vào cửa: "Nương nương, Phó phi ở Ngự Hoa viên bị ngã, hình như gặp hồng."

"Bị ngã? Nàng thỉnh an xong không trực tiếp trở về sao?" Trần Mạn Nhu trước tiên hoảng sợ, lập tức có chút kinh ngạc, Phó phi không giống như người không biết chuyện như vậy đi? Nàng ba năm trước sau khi bị suy sụp, nhưng là yên lặng một đoạn thời gian, sau đó học điệu thấp. Lúc này có thai, hẳn là tránh ở trong cung mình không đi đâu?

"Không có, sau khi Phó phi nương nương thỉnh an xong, vốn tính trực tiếp trở về, nhưng là bị cung nữ của Huệ phi nương nương chặn đường, không biết cung nữ kia nói gì đó, sau đó Phó phi liền đi theo nàng đến Ngự Hoa viên, tiếp theo liền bị ngã."

"Vân vân vân vân, ngươi chậm rãi nói, đem toàn bộ quá trình, tỉ mỉ nói cho bản cung một lần." Trần Mạn Nhu nghe đến hồ đồ, nâng tay đánh gãy lới Lập Thu, đển cho Lập Thu bắt đầu nói từ đầu.

Lập Thu cúi đầu sắp xếp ngôn ngữ một chút, mới một lần nữa bắt đầu nói: "Sau khi ở Vĩnh Thọ cung thỉnh an, Dương quý phi nương nương đi trước, tiếp theo ngài cũng trở lại, Huệ phi cùng Đức phi cũng vừa ly khai, cuối cùng là Lưu phi cùng Thường phi, sau đó là Phó phi. Phó phi đang muốn đi, cung nữ của Huệ phi tới, này, bởi vì khoảng cách quá xa, bên người Phó phi lại là tâm phúc, cho nên nô tỳ tạm thời không hỏi thăm ra các nàng nói gì, chỉ nghe nói, sắc mặt Phó phi có chút không tốt, sau đó liền đi theo cung nữ kia đi Ngự Hoa viên."

"Nhưng là Ngự Hoa viên cũng không có người khác giữ, Phó phi đợi trong chốc lát, đã nói bụng không thoải mái, phải đi về, thời điểm xuống bậc thang, cũng không biết tại sa, dưới chân vừa trượt, liền ngã văng ra ngoài. May mắn cung nữ bên người nàng động tác nhanh, một người ở phía sau kéo một chút, mặt khác hai người đúng lúc cản lại, vừa vặn làm cho Phó phi ngã trên người các nàng. Lúc ấy Phó phi liền ôm bụng nói đau bụng, lập tức dưới thân có chút gặp hồng, lúc này Phó phi đã được đưa trở về, ngự y cũng đã đi qua."

Lập Thu đem toàn bộ quá trình mở rộng nói một lần, pản ứng đầu tiên của Trần Mạn Nhu chính là suy nghĩ cẩn thận, xem có thể cùng Chung Túy cung liên quan hay không. Đi gọi Phó phi là cung nữ của Huệ phi, trong lúc chờ, cũng không có người khác xuất hiện, thời điểm đi lên còn không bị ngã, thời điểm đi xuống liền bị ngã, ngô, xem ra, là tạm thời không liên lụy đến Chung Túy cung.

Như vậy, kế tiếp chính là phân tích chuyện này là âm mưu hay là ngoài ý muốn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.