Edit: Mai Thái phi
Beta: Thiên phi
Biên cảnh Tây Nam cũng truyền về tin tốt, quân đội Đại Sở giúp mấy tiểu quốc đánh trận đã lấy được thắng lợi mang tính quyết định. Hơn nữa còn thừa cơ chiếm lĩnh vài châu phủ của tiểu quốc đã bị tấn công.
Hoàng Thượng nghe vậy vui mừng, phong thưởng cho các tướng lĩnh lập công. Chung quy đây là chuyện làm phấn chấn lòng người.
Trong đó có một tiểu tướng gọi là Tiễn Quân Bảo, trong chiến tranh lần này biểu hiện rất xuất sắc, còn bắt sống quốc vương của quốc gia đối phương. Đã cho người áp giải hồi kinh.
Vị Tiễn Quân Bảo này vẫn chưa tới hai mươi tuổi, vốn chỉ là một giáo úy nho nhỏ, nhưng trong lần chiến tranh này lại thể hiện tài năng, Hoàng Thượng biết được, cảm thấy cao hứng vì Đại Sở có một tướng lãnh thiếu niên.
"Hôm nay Hoàng Thượng thật cao hứng." Bụng của Lý Già La đang chậm rãi lớn lên, Hoàng Thượng đã tới, cũng không để nàng đứng lên, nàng đành ngồi ở trên tháp. Phía sau dựa vào một cái đệm.
Hoàng Thượng cười nói: "Cùng với trận đánh thắng ở phía nam, lại có mấy vị tướng tài, trẫm thấy lòng được an ủi."
"Chúc mừng Hoàng Thượng!" Có câu thiên kim dễ được, lương tướng khó cầu.
Đối với một Hoàng Đế mà nói, văn thần tất nhiên quan trọng, nhưng tướng tài mới là căn bản để bảo vệ quốc gia.
Có đôi khi không có người kế thừa, không tạo tướng tài mới, như vậy rất có khả năng bị quốc gia khác như hổ rình mồi.
Hoàng Thượng nói: "Trẫm định cho mấy tiểu tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ke/760926/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.