Beta: Hanlacnhi216
“Tốt xấu gì đó là đại tiểu thư, ngươi về sau nói chuyện chú ý một ít!” Đại Mạo giáo huấn Tử Đằng, “Đừng để đến thời điểm gây ra lỗi thì hối hận không kịp!”
Tử Đằng kéo cánh tay Đại Mạo, làm nũng: “Đại Mạo tỷ tỷ, ta đây cũng là trút giận cho phu nhân chúng ta. Ngươi xem đại tiểu thư kia, ta nói gì đó, nàng dám phản bác một tiếng sao? Chúng ta không nhân lúc ở trên đường đo đè xuống khí thế của nàng ta, quay đầu về đến trong phủ, phu nhân chúng ta càng phải vất vả.”
Phu nhân là kế thất, ở trước mặt đích trưởng nữ của nguyên phối này, cũng khó mà nói cái gì. Chủ tử không tiện làm, bọn họ làm hạ nhân, liền phải giúp chủ tử giải quyết khó khăn.
Khiến cho vị đại tiểu thư kia biết trời cao đất rộng, về sau sẽ không gây phiền toái cho phu nhân, cũng biết cắp đuôi mà làm người.
Ngay cả nha hoàn cũng dám như vậy đối với nàng ta, huống chi là phu nhân?
Về sau cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời.
Đại Mạo nói: “Được rồi, đừng quá đáng. Tốt xấu gì đó là nữ nhi của lão gia chúng ta. Lão gia biết, chúng ta đều không có trái ngon mà ăn.”
“Hừ, điều này cũng phải để lão gia biết mới được. Nàng ta vào quý phủ của chúng ta, dám nói một chữ không? Trong phủ đều là của tỷ muội chúng ta, lại nói, lão gia cũng không thích quản chuyện hậu trạch. Cho nên, Đại Mạo tỷ tỷ, ngươi cứ yên tâm đi.”
Tử Đằng trong lòng đắc ý, nàng đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-ke/254428/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.