🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhân Tâm cũng vâng dạ, định cúi người lui đi, nhưng bất chợt ập đến trong lòng nỗi bất an nặng trĩu, hướng ánh mắt lo lắng về phía chủ tử.



"Chủ tử nương nương, nô tỳ đi như vậy, người ở lại một mình có được không ạ?"



Hoàng Diệp xua tay, gió thổi phập phồng tay áo: "Ngươi đi nhanh lên, lũ cá chết đói bây giờ! Ta dù sao cũng là phi tần của hoàng thượng, trời đất sẽ thương cho tấm thân này thôi!"



Nói vậy, nhưng trong lòng nàng lại nghĩ khác, ai biết được sẽ có chuyện gì bất trắc xảy đến ngay tức khắc chứ?



Nàng vẫn ngồi đung đưa đôi chân trắng muốt, hối hả vọng tiếng nói: "Nhân Tâm, ngươi đi nhanh rồi quay lại liền cho ta!"



Nhân Tâm vừa đi vừa nói: "Chủ tử đừng sợ, ma sẽ không xuất hiện hù chủ tử đâu!"



Hoàng Diệp lắc đầu, cười lộ hàm răng trắng tinh đều đặn, ngây thơ ngồi chơi đùa với cá như con nít mới lớn. Xung quanh yên tĩnh, có thể nghe rõ tiếng gió xào xạc hàng cây gần đó, cả tiếng cá bơi dưới làn nước lăn tăn lấp lánh bóng trăng loe.



Nhưng được cái ở đây không tối lắm, vẫn còn ánh lửa từ hàng đuốc treo dọc theo hai bên tường thành, hắt lại. Hoàng Diệp liền chốc đứng dậy, hớn hở dạo vài bước quanh miệng hồ, tiến dần bước về phía cây cầu bắt ngang lên mặt hồ đằng trước, cách nàng không quá xa.



Lệ Hằng lúc này đang ngồi đọc sách ở tẩm điện Trữ Đức Cung, toả ra phong thái ngút trời. Nàng đưa tay phủi nhẹ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-hoang-diep-truyen/2530222/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.