Edit: Ớt Hiểm
Xa phu gật nhẹ đầu, chỉ tay vào tòa nhà ẩn hiện trong màn đêm, trả lời: “Phải, là chỗ này.”
Lời xa phu vừa dứt, hai bóng người hiện ra giữa đêm đen, quỷ mị như yêu ma, làm Mặc Ngọc giật mình, đợi gần thêm một chút mới biết, là hai nam nhân tướng mạo dữ tợn.
“Là mấy người này sao?” Một trong hai tên chỉ vào Lăng Nhã đang lục tục xuống xe, hung hăng hỏi.
Hình như xa phu rất sợ hai người họ, lập tức đáp lời: “Hồi bẩm nhị vị Mao gia, chính là họ.”
“Được rồi, ngươi có thể đi.” Người này vừa nói xong xa phu đã gật đầu rồi lập tức leo lên xe ngựa, vội vàng quất roi rời đi, ở phía sau, Mặc Ngọc ba chân bốn cẳng đuổi theo gọi lớn: “Dừng lại! Mau dừng lại, ta còn chưa lấy hành lý mà! Dừng lại đã!”
Xa phu nghe thấy nhưng không dừng xe, chồm vào trong lấy ra một cái bọc nhỏ rồi ném đại xuống ven đường, Mặc Ngọc vội vàng chạy tới nhặt lên, ôm chặt vào ngực.
“Thôi được rồi, vào trong thôi!” Hai nam nhân được gọi là Mao gia này xua mấy người Lăng Nhã vào trong sân viện, sau đó một tên đóng sầm cửa lại: “Tốt nhất là cứ ở yên trong đó, để Mao đại gia ta phát hiện ai muốn bỏ trốn thì đừng trách sao không khách khí.”
“Thứ gì...” Sau lưng bọn họ, Lý Vệ phun nước bọt rủa thầm, đúng là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, nếu còn ở trong Ung Quận vương phủ, còn lâu mới tới lượt hai tên lưu manh này tác quai tác quái.
“Thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-hi-phi-truyen/759177/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.