Edit: Ớt Hiểm
“Tỷ tỷ.” Y Lan thở hắt ra rất nhẹ, chạy đến bên cạnh Lăng Nhã, đưa tay đỡ lấy nàng, trông có vẻ rất ân cần ngoan ngoãn, so với Y Lan vừa mới đây quả là khác nhau một trời một vực.
“Vừa mới đến thôi.” Dứt lời, Dận Tường nhìn Lăng Nhã từ trên xuống dưới, nhìn kỹ tới mức khiến Lăng Nhã mất tự nhiên, nàng đưa tay sờ sờ mặt mình, hỏi: “Có phải do ta ngủ mới dậy nên trên mặt có dấu vết gì không?”
“À không.” Dận Tường nhíu này: “Nghe đâu nữ nhân mang thai ai cũng mập lên, nhưng ta thấy tiểu tẩu tử người ngoại trừ cái bụng hơi lớn ra thì không có gì thay đổi hết, gương mặt cũng chẳng khác gì.”
“Mỗi người có một cơ địa khác nhau, không ai giống ai cả.” Lăng Nhã cười mời Dận Tường vào trong phòng, đợi Lý Vệ dâng trà nóng lên xong mới vui vẻ hỏi: “Sao hôm nay lại rảnh rỗi tới đây? Ngài không tới Binh bộ lo công việc sao?”
Dận Tường mở nắp chén trà, gạt lá trà trên mặt nước, mỉm cười: “Việc ở Binh bộ làm không bao giờ hết được, dù sao cũng phải tranh thủ nghỉ ngơi, với lại trong bụng tiểu tẩu tử là chất tử tương lai của đệ, nếu không tới thăm nó thường xuyên, lỡ sau này nó không nhận ra Thập Tam thúc này thì sao.” Nói tới đây, Dận Tường chau mày: “À, tiểu tẩu tử, sao nha đầu Mặc Ngọc vừa gặp đệ đã bỏ chạy rồi?”
Thấy hắn vẫn chưa hiểu chuyện gì, Lăng Nhã thầm lắc đầu, vị Thập Tam A ca này nhạy bén ở mọi mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-hi-phi-truyen/759167/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.