Edit: Ớt Hiểm
“Bệnh đậu mùa?” Lăng Nhã đứng bật dậy, mặt đầy khiếp sợ, Qua Nhĩ Giai thị cũng vậy, giọng hãi hùng: “Hoằng Thời A ca vẫn luôn ở trong Vương phủ, sao lại nhiễm bệnh đậu mùa?”
Bệnh đậu mùa còn có tên là Thiên hoa, là một loại bệnh truyền nhiễm rất nhanh, vô cùng đáng sợ, không có thuốc chữa, một khi nhiễm phải, cơ hội sống sót là rất thấp, mà dù có may mắn sống được thì cũng cả đời xấu xí vì những vết sẹo do căn bệnh để lại, năm đó, Thuận Trị hoàng đế cũng là vì bệnh đậu mùa mà băng hà, còn đương kim Thiên tử Khang Hi gia cũng từng mắc phải bệnh đậu mùa, may mắn qua khỏi, nhưng trên mặt vẫn còn sẹo.
Đối với câu hỏi của Qua Nhĩ Giai thị, Lý Vệ lắc đầu thưa: “Nô tài cũng không rõ, nhưng Từ Thái y đã chuẩn đoán thì chắc chắn không sai, Diệp phúc tấn khóc ngất đi tỉnh lại đến mấy lần. Hiện tại Tứ gia đã phái Chu Dung vào cung thỉnh Thái y tới cùng Từ Thái y bàn bạc tìm cách cứu Hoằng Thời A ca, đích phúc tấn đang ở bên đó rồi. Cả Lưu Vân các loạn cả lên, toàn bộ người trong đó đều bị cách ly để tránh lây nhiễm cho người khác.”
Hoằng Thời còn nằm trong tã lót, tuổi này mà nhiễm bệnh đậu mùa thì chỉ có chết mà thôi, hèn chi Diệp thị đau đến chết đi sống lại. Lăng Nhã nghĩ một lát rồi đứng lên: “Đi thôi, chúng ta qua bên đó.”
“Ngàn vạn lần không nên.” Lý Vệ hốt hoảng ngăn Lăng Nhã lại: “Chủ tử, người đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-hi-phi-truyen/759158/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.