Edit: Ớt Hiểm
Tháng Tư hoa đã hết mùa
Đào hoa rực rỡ cảnh chùa mới nay.*
*Trích hai câu thơ trong bài Đại Lâm Tự đào hoa của Bạch Cư Dị.
Tuy ở Ung Vương phủ không thể nhìn thấy được cảnh hoa anh đào nở rộ trong Đại Lâm Tự ở núi Lư Châu, nhưng nơi này cũng có một vườn đào, hoa nở rợp trời, hồng thắm ngát hương, cây nào cây nấy cũng xanh um rực rỡ.
Lăng Nhã rất thích cảnh hoa anh đào nở rộ, nên nhân lúc trời nắng trong, nàng rủ Ôn Như Ngôn cùng đi dạo thưởng thức cảnh đào hoa rực rỡ, Mặc Ngọc và Tố Vân cầm theo cái rổ nhỏ, chọn những cánh hoa tươi nhất bỏ vào trong đó, hoa anh đào không chỉ để thưởng thức, mà còn có thể giã ra hòa với bột trân châu làm phấn thoa lên mặt, dùng lâu dài sẽ giúp da dẻ hồng hào trắng mịn không tỳ vết, thế nên thông thường, các loại son phấn đều có trộn lẫn hoa anh đào.
Y Lan nhảy nhót ở phía sau, giữa búi tóc cắm một đóa hoa tươi vừa mới hái. Vì chuyện Lý thị lần trước, Lăng Nhã bị cấm túc nên Y Lan cũng không được đặt chân tới Vương phủ, cả nhà Lăng Trụ khi biết tin thì hốt hoảng lo lắng, chỉ sợ có chuyện chẳng lành, Phú Sát thị thì khỏi nói, đi khắp nơi cầu thần bái Phật, cầu cho nữ nhi được bình an vô sự.
Đây chính là bi ai trong thiên hạ, thê thiếp trong nhà lục đục với nhau luôn bị phóng đại thành tai họa, hở một chút là hại tới tính mạng, chưa kể đây lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-hi-phi-truyen/759136/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.