Edit: Ớt Hiểm
Tối đến, Cẩu Nhi tới truyền lệnh của Dận Chân, bảo Lăng Nhã tắm gội thay y phục rồi đến Khắc Vân Khai Nguyệt quán thị tẩm.
Khi nghe được tin này, mấy người Mặc Ngọc lòng đầy vui mừng, cô nương chờ lâu như vậy cuối cùng cũng đã tới, với mỹ mạo và tài hoa của cô nương, bước được bước này thì sẽ một bước lên mây, không cần phải cực khổ như hiện tại, dè dặt khắp nơi.
“Nô… Nô tài đi… lấy nước.” Tiểu Lộ Tử nói được bấy nhiêu thì cầm thùng gỗ chạy đi, chẳng cần Tiểu Tràng Tử hỗ trợ, khỏe như hắn thừa sức hai tay xách hai thùng. Đợi Thủy Tú và Thủy Nguyệt chuẩn bị nước tắm xong, Lăng Nhã để cho Mặc Ngọc giúp mình cởi bỏ y phục, nhẹ nhàng bước vào trong thùng gỗ đầy cánh hoa hồng.
Hơi nước mang theo hương hoa hòa lẫn vào trong không khí, Mặc Ngọc múc nước ấm trong thùng chầm chậm từng gáo xối lên bả vai đang lộ ra khỏi mặt nước của Lăng Nhã, da thịt nàng trơn bóng, không có chút tì vết, giống như một viên ngọc Dương Chi thượng đẳng. Lăng Nhã vừa ngắm cánh hoa hồng vừa nghe Mặc Ngọc kể lại những chuyện mà nàng ta nghe ngóng được, rằng Tống thị bị mất một cái vòng tay rồi nghi ngờ là hạ nhân trộm mất, cuối cùng lại tìm được ở trong phòng của mình, khiến cả phủ cười nôn ruột; rằng Niên thị xử lý nô tỳ này hạ nhân kia; nói chung là dủ chuyện.
Tính tình Mặc Ngọc cởi mở nên quen biết rất nhiều hạ nhân trong phủ, khi bọn họ tụ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-hi-phi-truyen/759050/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.