Edit: Ớt Hiểm
“Bối lặc gia lại nghĩ đến Mi nhi cô nương sao?” Cho dù thay đổi trên mặt Dận Chân rất nhỏ nhưng Lăng Nhã vẫn nhận ra.
Ánh mắt lạnh lùng, bàn tay Dận Chân xiết chặt cằm của Lăng Nhã, giọng nói như từ cõi âm vọng về: “Đây không phải là chuyện ngươi nên hỏi, ngươi chỉ cần ở đây làm tốt danh phận cách cách của ngươi là được, ta nhất định sẽ không bạc đãi ngươi. Còn nữa, ta hi vọng không có người thứ ba biết chuyện đêm qua, nếu không thì đừng trách ta không khách khí với ngươi.” Long chi nghịch lân*, mà nghịch lân của Dận Chân hắn lại chính là Mi nhi.
(*Long chi nghịch lân ý nói là ai cũng có điểm yếu.)
“Nếu thiếp thân là người lắm miệng, chuyện trong vườn mai lần trước, chắc hẳn Bối lặc gia cũng đã không để yên cho thiếp thân rồi.” Hắn không tin nàng là chuyện hết sức bình thường, sao tự dưng nàng lại cảm thấy không vui, làm cho câu trả lời cũng mang ý chống đối.
“Tốt nhất là vậy.” Dận Chân quăng lại một câu rồi quay lưng nhanh chóng rời đi, không thèm nhìn Lăng Nhã một cái, tựa như trong mắt hắn chưa từng có người này.
Ở phía sau, Lăng Nhã khẽ lắc đầu, Dận Chân che dấu nội tâm quá sâu, không muốn ai nhìn thấu. Tối qua say rượu mới lộ ra tính cách chân thật, chắc chắn hắn không muốn có người thứ ba biết chuyện này.
Mặt trời đã lên cao, chuyện Dận Chân bước ra từ phòng Lăng Nhã vào sáng sớm đã bị không ít người nhìn thấy, sau đó lan truyền khắp Lãm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-hi-phi-truyen/759031/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.