Chúng ta bị nhốt trong địa lao mịt mù tăm tối. 
Gió lạnh thấu xương, âm thanh của đại điển đăng cơ từ bên ngoài vọng vào. 
Tiếng chuông trang nghiêm, chắc là thái hậu nương nương, à không, bây giờ là thái hoàng thái hậu đang nắm tay Đoàn Đoàn bước lên ngai vàng lạnh lẽo. 
Đoàn Đoàn có bằng lòng không? 
Ta nhìn Bình An trong góc, hắn chỉ lặng lẽ nhìn ô cửa trên mái nhà, đứng đó bất động. 
Hắn nói: "Tại sao các ngươi muốn ở lại với ta?" 
Ta kéo tay Ngôn Ngôn cùng Bình An kiên quyết nói. 
"Bởi vì chúng ta là người một nhà." 
"Sau ngày tháng này mọi thứ sẽ tốt lên thôi." 
Mặc dù ta không biết sau này rốt cuộc là khi nào. 
Người đến đưa chúng ta đi là một thiếu niên lang trạc tuổi Bình An của phủ Chiêu Hoà công chúa. 
Đó là di phúc tử của tiên vương phi Mộc Bắc vương, cũng là thế tử Thẩm Bồi Nguyên của Mộc Bắc vương. 
Mộc Bắc bá vương, chuyên quyền độc đoán. 
Lần đầu tiên tiến vào, y nhìn Bình An từ trên xuống dưới rồi gắt gao quất một roi. 
Nát da lòi xương, huyết nhục lẫn lộn. 
Bình An chỉ rên rỉ không nói gì. 
"Đi thôi, tiểu gia đưa các ngươi đi Mộc Bắc vương phủ cho kế mẫu trút giận." 
Chúng ta bị giam trong tiểu viện phía sau vương phủ, Chiêu Hoà công chúa cùng Mộc Bắc vương chưa từng lộ diện, chỉ có Thẩm Bồi Nguyên thường xuyên đến. 
Theo lệnh của Chiêu Hoà công chúa. 
Bình An bị quất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-hai-tu-vuong/3428285/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.