Sau khi nói xong những lời này, Triệu Tuyền cảm thấy lão cha lão nương ở dưới suối vàng của mình đang vẫy gọi rồi!
Ai chẳng biết thứ Thẩm tướng không thích nhất chính là oanh yến hậu cung, bởi vì ham mê nhỏ này của bệ hạ mà hắn đã ngầm đồng ý để bao nhiêu thế gia lão thần dâng chiết(1) khuyên can rồi.
Bệ hạ đáp lại thế nào ấy à?
Ừm, bệ hạ chu phê(2) như sau: “Trẫm vui lòng.”
Chú Thích (1+2)
Chiết tử rơi vào tay Thẩm tướng, hắn tức giận hay không thì người ngoài không biết, chỉ biết lão gia hỏa dâng chiết đã nhanh chóng cáo lão hồi hương, cháu đích tôn đón dâu cũng không dám về kinh.
Thẩm tướng công chính nghiêm minh, trong mắt không chứa nổi một hạt cát, bắt hắn đặt chân tới chốn hậu cung thị phi kia, thật sự là sỉ nhục hắn…..
Khụ, nghĩ như vậy thì lại thành bất kính với thánh thượng.
Triệu Tuyền ấm ức, vậy gã thì tính là cái gì đây? Trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi chết!
Triệu Tuyền không dám ngẩng đầu, gã đội mặt trời giữa trưa, từng giọt mồ hôi to như hạt đậu cuồn cuộn lăn xuống từ trán. Nghe nói tổng quản nội đình* tiền triều đều rất uy vũ ngang ngược, tại sao đến phiên gã hôm nay lại thảm tới mức đầu dắt đai lưng thế này!
Chú Thích *
“Phiền Tuyền tổng quản dẫn đường.” Giọng nói trầm tĩnh như nước của nam nhân vang lên giữa ngày hè đổ lửa, lại có cảm giác nhè nhẹ thấm vào ruột gan.
Triệu Tuyền: “!”
Ngớ ra hồi lâu Triệu Tuyền mới coi như đã nhận ra rằng Tuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-cua-tram-noi-lua-roi/201868/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.