*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhân cơ hội bây giờ chưa có người đến tìm hắn gây rắc rối, Tiêu Viêm ở trong phòng cẩn thận tính toán sắp xếp lại những con át chủ bài của mình.
Hoàn thành các nhiệm vụ, thông quan một cách hoàn mỹ = Hắn là tiên tri.
Có được nhẫn của Lão sư = Đông Sơn tái khởi.
Kinh nghiệm luyện dược phong phú = cưỡi ngựa đường quen.
Tốt, quá hoàn hảo.
Điều an ủi nhất lúc này đối với Tiêu Viêm chính là mặc dù thân thể phế vật này chỉ còn ba đoạn đấu khí, nhưng linh hồn hắn khi xuyên qua đã là cảnh giới Đấu Đế.
Nếu không phải trước mắt thân thể này còn quá yếu ớt, hạn chế lực lượng linh hồn phát ra thì hắn đã đánh bại toàn bộ người trên Đấu Khí Đại Lục chỉ trong vài phút.
Từ trên giường nhẹ nhàng xoay người nhảy xuống, Tiêu Viêm tính toán ra ngoài hỏi tính huống một chút, ít nhất phải làm rõ bây giờ là tháng năm nào.
Vừa đẩy cửa bước ra tình cờ đụng phải Mặc quản gia đến truyền tin, lão giả lấy lại bình tĩnh, cung kính mở miệng nói:
"Tam thiếu gia, tộc trưởng mời Ngài đến đại sảnh."
Tam thiếu gia, đã lâu rồi hắn chưa nghe lại danh xưng này, không hiểu sao lại có một chút cảm giác tang thương thoáng qua.
Tiêu Viêm không khỏi lộ ra ý cười hoài niệm, lập tức lễ phép gật đầu, đi theo lão giả đến sảnh hội nghị.
Đại sảnh lúc này Tiêu Chiến ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-cua-ta-da-thay-doi/951252/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.