Khi Thân Giang Kiệt mở mắt tỉnh dậy, bên ngoài trời đã sáng. Ánh nắng đầu mùa xuân ấm áp len lỏi vào bên trong tẩm phòng, nhảy nhót trên tấm rèm cửa vẫn còn buông rũ.
Đã lâu lắm rồi, Thân Giang Kiệt mới phải đơn độc trên giường. Đêm qua hắn say rượu, nên không có triệu hạnh Vương Chi Lăng. Thân Giang Kiệt nhớ đến đêm qua, Vương Chi Lăng đến bên cạnh hắn, còn ôm hắn vào lòng. Thế nhưng mở mắt ra lại chẳng thấy người đâu nữa, có lẽ là hắn đã nằm mơ.
Thân Giang Kiệt uể oải bước chân xuống giường, Đào Tổng quản cũng đám tiểu thái giám nhanh chân chạy vào bên trong, hầu hạ hắn thay quần áo, dùng điểm tâm.
Thân Giang Kiệt bước ra khỏi tẩm phòng, đến thư phòng chuẩn bị xem tấu chương, lại phát hiện ra ở trên thư án của hắn có một hộp gỗ màu vàng vô cùng tinh tế, tỉ mỉ.
Thân Giang Kiệt đột nhiên có dự cảm không lành, hắn lập tức chạy đến bên thư án, mở hộp gỗ đang đặt ngay ngắn ở trên bàn. Bên trong chính là sách phong Hoàng hậu cùng phụng ấn, còn có một lá thư.
“Thần thiếp thân mang trọng tội, phải chịu phạt trước Bệ hạ cùng chư vị lão thần. Nay thần thiếp tự nguyện trả lại sách phong cùng phụng ấn, lập tức hồi kinh. Mong Bệ hạ cân nhắc trước sau, tránh để triều thần dị nghị. Ngày sau nghìn dặm cách trở, mong phu quân bảo trọng, bình an.
Chi Lăng thượng.”
Thân Giang Kiệt nhìn chăm chăm vào nét chữ nhỏ nhắn trên tờ giấy, chợt cảm thấy vành mắt mình nóng lên, sống mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chuyen-sung/759259/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.