Hiền phi vừa dứt lời, Thôi Vĩnh Khanh cũng bối rối cúi đầu. Nàng ta nói có lý, nhưng y sao dám động vào bảo bối tâm can của Thân Giang Kiệt? Chỉ sợ khẩu cung chưa kịp lấy thì Thân Giang Kiệt đã nổi giận mà chém bay đầu y mất rồi!
Thấy Thôi Vĩnh Khanh không nói gì, còn liên tục lau mồ hôi trên trán, Thân Giang Kiệt thở dài một hơi nói:
- Muốn lấy khẩu cung thì trẫm sẽ đích thân tra hỏi, ngay tại Thái Hòa điện này! – Hắn vừa nói vừa trừng mắt nhìn Hiền phi – Để trẫm xem kẻ nào dám đưa Hoàng hậu của trẫm vào Hình bộ?
Thân Giang Kiệt công khai bảo vệ Vương Chi Lăng, về lý thì không hợp, nhưng về tình lại vô cùng dễ lí giải. Có điều, giữa lời nói rất có lý của Hiền phi, và mệnh lệnh rất hợp tình của Thân Giang Kiệt, Thôi Vĩnh Khanh lại cảm thấy vô cùng đau đầu.
Vương Chi Lăng liếc nhìn Hiền phi, rồi lại nhìn Thân Giang Kiệt, cảm thấy hai con người này thực sự rất thích bắt nạt thư sinh yếu ớt, trói gà không chặt như Thôi Vĩnh Khanh. Thôi Vĩnh Khanh đối với chuyện lớn thì rất hữu dũng hữu mưu, nhưng đứng trước Thân Giang Kiệt, dù là chuyện cỏn con thì y cũng sẽ bày ra dáng vẻ như con thỏ non đứng trước mặt con sói vậy. Vương Chi Lăng thầm nhớ lại, lúc Thôi Vĩnh Khanh còn đi học, lúc nào cũng có Vương Khiết kè kè một bên chăm sóc. Đến lúc y nhậm chức Hình bộ Thượng thư, vẫn là Vương Khiết xách kiếm đi theo bảo hộ y phá án.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chuyen-sung/759247/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.