Vương Chi Lăng ngồi ở trên giường, hồi hộp chờ đợi một lúc lâu, Thân Giang Kiệt mới bước vào. Thực lòng nàng chỉ muốn quay đầu bỏ chạy khi vừa nhìn thấy hắn, một chút cũng không cam tâm tình nguyện cùng hắn trải qua một đêm xuân.
Thế nhưng, nàng còn có thể làm gì? Nàng từ lâu đã gả vào hoàng thất, làm chính thê của hắn, trên cả danh nghĩa lẫn thực tế, nàng đều đã là thê tử của hắn rồi.
Thân Giang Kiệt chậm rãi tiến vào bên trong tẩm phòng, nhẹ nhàng vén từng bức màn, dần dần đến gần long sàng nơi Vương Chi Lăng đang ngồi. Hắn đường đường là Hoàng đế Thiên Quốc, lại cảm thấy bản thân mình dường như chưa bao giờ hồi hộp như lúc đứng trước Hoàng hậu của hắn, thực không thể hiểu được!
Thân Giang Kiệt bước đến bên tấm rèm cuối cùng, chậm rãi vén lên, Vương Chi Lăng cũng cùng lúc hướng mắt nhìn lên. Nàng ngây người một lúc, nhìn Thân Giang Kiệt một thân nội y màu vàng để lộ khuôn ngực màu đồng rắn chắc, cùng mái tóc ẩm ướt rũ xuống bên đôi mày kiếm, trên khuôn mặt không còn nét lãnh đạm vô cảm thường ngày, mà có gì đó ôn nhu, thâm tình.
Mãi một lúc sau Vương Chi Lăng mới hoàn hồn, nàng vội quỳ xuống hành lễ, nhưng chân chưa chạm đất, thì một bàn tay đã nhẹ nhàng nâng cánh tay nàng. Thân Giang Kiệt dịu dàng nói:
- Không cần đa lễ.
Thân Giang Kiệt đỡ tay Vương Chi Lăng, đưa nàng lên long sàng, ngồi ngắm nhìn dung nhan khuynh quốc khuynh thành của nàng cũng thân thể mềm mại thơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chuyen-sung/759211/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.