Vương Chi Lăng vừa tiếp nhận khẩu dụ đứng ra tổ chức lễ sắc phong cho Lệ phi, thì đồng thời cũng bị Thân Giang Kiệt triệu kiến về việc tìm kiếm tung tích nữ nhân có vết bớt đỏ. Thời hạn ba ngày cũng đã kết thúc, hắn cho gọi nàng đến nhất định sẽ làm khó dễ nàng.
Vương Chi Lăng đương nhiên không dám kháng chỉ, buộc phải theo lời Đào công công đến diện kiến Thân Giang Kiệt. Lúc nàng đến, Thân Giang Kiệt đang say đắm ngắm nhìn bức tranh mà hắn tự tay vẽ, là một bóng lưng trắng muốt với đường cong thắt lưng khiêu gợi, phía sau gáy nàng rơi rớt những sợi tóc mỏng manh, mềm mại. Sau lưng mỹ nữ trong tranh, vết bớt hình con bướm đỏ thắm nổi bật giữa làn da ngọc ngà. Vương Chi Lăng nhìn thấy bức tranh kia, da đầu nàng run lên, toàn thân cứng đờ, kí ức đêm hôm đó ở trong hòn giả sơn lại hiện về.
Thân Giang Kiệt dùng ánh mắt đầy si mê, đen đục màu sắc dục vọng mà nhìn tấm lưng trần kiều diễm nọ. Vương Chi Lăng sợ hãi tột cùng khi phát hiện trong mắt hắn đầy sự khát khao thèm thuồng.
- Hoàng hậu có biết trẫm mong nhớ nàng ấy đến mức nào không?
Vương Chi Lăng không dám trả lời, nàng siết chặt chiếc khăn trong tay, đứng như chết trân tại chỗ.
- Trẫm nhớ nàng ấy, khao khát nàng ấy, chỉ mong gặp lại nàng ấy một lần. Chỉ cần có được nàng ấy, trẫm có thể trả bất cứ cái giá nào. Đã mười ngày trôi qua rồi, mỗi một ngày đối với trẫm như dài cả năm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chuyen-sung/254570/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.