Vương Chi Lăng sửng sốt, sợ hãi đến suýt ngồi không vững. Mệnh lệnh của Thân Giang Kiệt thực sự đẩy nàng vào chỗ tiến thoái lưỡng nan. Nếu nàng không được người ra trước mặt Thân Giang Kiệt, hắn nhất định xử phạt nàng vì tội không hoàn thành nhiệm vụ giao phó. Tuy là Hoàng hậu, nhưng cũng là thần tử, nàng sao có thể không tuân mệnh.
- Bệ hạ, thần thiếp vô năng, chỉ sợ…
- Hoàng hậu dám thoái thác? – Thân Giang Kiệt gằn giọng.
Thôi Thái hậu châm một điếu thuốc lào, nhìn khuôn mặt diễm lệ không chút phấn son của Vương Chi Lăng, cảm khái thay cho nàng.
Rõ ràng có thể dựa vào Thái hậu như bà để tranh giành ân sủng, lại tình nguyện chịu đựng đủ mọi lạnh nhạt của Hoàng đế. Thái hậu thân ở hậu cung không tiện cùng gia quyến đại thần ở tiền triều giao hảo, nên không thể tỏ thái độ bênh vực Vương Chi Lăng một cách quá rõ ràng. Thái hậu hiểu rõ, Hoàng đế trút giận lên Vương Chi Lăng chẳng qua vì bất mãn với hôn sự mà Thái hậu sắp đặt, càng căm giận Thái hậu đã đẩy Mậu tiểu thư kia đến tận Lương Quốc.
Thế nhưng Thái hậu cũng không muốn ra mặt cho Vương Chi Lăng, bà muốn xem xem nàng làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ mà Hoàng đế giao phó.
Vương Chi Lăng dịch chuyển thân mình, từ trên ghế khuỵu gối hành lễ, yếu ớt nói:
- Thần thiếp tuân mệnh, thần thiếp nhất định dốc sức vì Bệ hạ.
- Tốt lắm!
Thân Giang Kiệt mỉm cười tà mị.
Buổi thỉnh an nhanh chóng kết thúc. Chiều hôm đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chuyen-sung/254568/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.