_ Dạ, việcnày ko nên chậm trễ, ngươi vội vàng đi, chờ xong chuyện, ta mới hảo hảothưởng ngươi- Vì miễn trừ chiến loạn tai họa này, Quân Phi Vũ ko thể kohi sinh chính mình, nếu như mình cười có thể đổi được thiên hạ tháibình, nàng thà rằng mỗi ngày cười.
Long Dạ Tinh ổn ngồi bất động, ngón tay chỉ môi của hắn, nao nao.
Người này, thật đúng là được 1 tấc lại muốn tiến 1 thước!
Quân Phi Vũ oán thầm tên hắn, đến gần trước mặt hắn, cũng ko xấu hổ, cúi đầu liền trực tiếp hôn đi xuống.
Chính muốnđứng lên, đã bị hắn ôm cùng 1 chỗ, đành ngoan ngoan làm 1 cái hôn tiêuchuẩn nồng nhiệt, kêu nàng chờ tin tức tốt của hắn, lúc này mới thinhiên cáo từ xuất môn.
Nhìn LongDạ Tinh cuối cùng cũng biến mất, Quân Phi Vũ tay vỗ về đôi môi sưng lửanóng, than nhẹ 1 tiếng, nếu như mẫu hoàng thật muốn cùng Long Đằng liênminh quốc tế, nàng lại nhiều lắm nợ 1 phần cảm tình.
Tâm tìnhphiền quấy Quân Phi Vũ, ngủ ko được, thẳng thắn khoanh chân ngồi xuốngtu luyện, chân khí dọc theo gân mạch của nàng, 1 đường rồi lại 1 đườnglưu chuyển, nàng lại tiến nhập hoàn toàn quên đi cảnh giới của mình, đãi Quân Phi Long đánh thức nàng thời gian, đã là sắc trời sáng choang.
Quân Phi Vũ cho hắn 1 điên cuồng hôn, khẽ cười hỏi- Nhi tử, nhanh như vậy đánh thức ta, có phải hay ko hôm nay có cái tiết mục tốt gì?
Quân PhiLong dùng 2 tiểu cánh tay ôm lấy cổ của nàng, cười híp mắt nói- Mẹ, cứngồi ngốc ở tro phòng, ko bằng chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chung-ta-thieu-tuan-nam/759022/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.