Quân Phi Vũ lắc đầu, cũng may này trocung thuốc xác thực dùng tốt, này 1 hồi thời gian, đã so với lúc mới bắt đầu tốt hơn nhiều, đau đớn cũng đang đang từ từ tiêu giảm, chỉ là này ứ thanh sợ là nhất thời nửa khắc tiêu ko đi xuống, nói chuyện nhưng thậtra so với khi nãy lưu loát hơn.
_ Ta hiện tại thật xấu, có phải hay ko?- Nàng cười nhìn hắn, tro lòng lại biết mình hiện tại cười rộ lên khẳngđịnh đặc biệt khó coi, khó tránh khỏi cười lý có mấy phần cay đắng.
Hoa Trầm Hương căng thẳng tro lòng, nữnhân luôn luôn đem gương mặt mình coi như sinh mệnh, đặc biệt nữ nhânnhư nàng vậy càng hẳn là quý trọng tuyệt sắc dung nhan của mình, thếnhưng, nàng lại ko chút do dự chắn trước mặt hắn, vừa nghĩ tới đây, hắnliền cảm giác tâm mình kia quen lãnh ngạnh giờ lại mềm nhũn ra.
Hắn cầm tay nàng, 1 tay khẽ vuốt thượngmặt của nàng, ánh mắt thương tiếc cùng nồng đậm thương yêu- Tiểu Vũ, lần này vất vả ngươi!
Quân Phi Vũ nhìn hắn, vẻ mặt xin lỗi-Ko, Trầm Hương, là ta nên hướng ngươi nói tiếng xin lỗi, Tiêu Bạch hắnquá vô lễ, ta thay hắn hướng ngươi xin lỗi! Cũng may ngươi ko có việcgì, nói cách khác, ko chỉ ta sẽ ái ngại, mẫu hậu cũng sẽ quát trách tađối với ngươi chiếu cố ko chu toàn, khó thoát trách phạt.
_ Tiểu Vũ, ngươi lúc đó tại sao muốn cứu ta?
Hoa Trầm Hương vẫn là nhịn ko được đem tro lòng nghi vấn lên tiếng hỏi, tâm lại treo ngược lên, chờ đáp án của nàng.
Hắn Hoa Trầm Hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chung-ta-thieu-tuan-nam/758953/quyen-1-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.