Ba ngày sau, Phương Thuần được thừa hạnh. Mồng chín tháng mười hainăm Kiền Nguyên thứ mười, thường tại Phương thị được phong làm lươngviện, mỹ nhân Sử thị được phong làm quý nhân, ban thưởng phong hiệu“Khang”. Khí thế của tôi cũng lên như thuyền gặp nước, dần dần có thểgần bằng Hoa phi.
Tôi cáo ốm, Thuần nhi cùng Sử mỹ nhân đều phụng chỉ đến Đường Lê cungthăm bệnh. Sau khi thân thể tôi khỏe lên, Huyền Lăng cũng không ra ý chỉ cho các cô bàn hồi. Đường Lê cung rộng như vậy mà chỉ một mình tôi ở,lâu dài cũng thấy trống trải. Nay hai người họ đều đã tấn vị, tính tìnhThuần nhi lại đơn giản nên tôi cân nhắc cho Thuần nhi ở lại tây điện thờ phụ, phương tiện chiếu ứng. Về phần Sử mỹ nhân, tôi thật sự không cónhiều hảo cảm cho lắm, hơn nữa cô ta đã thất sủng mà không ngờ còn đượctấn phong, lại được ban thưởng nhiều, nhất thời đắc chí, muốn tới xunịnh, quả nhiên là phiền không thắng phiền.
Vì thế tâu với hoàng hậu cho Thuần nhi đưa đến ở cùng tôi. Vốn HuyềnLăng thường xuyên ở lại Đường Lê cung, Thuần nhi vào ở có nghĩa muội ấycàng có nhiều cơ hội gặp hoàng đế hơn, có thể tránh được ánh mắt củakhông ít người.
Huyền Lăng thích tính cách trẻ con vẫn còn bộc lộ của Thuần nhi, ngâythơ không câu nệ. Mặc dù không thường sủng hạnh muội ấy, nhưng cũngkhông lấy bắt muội ấy làm theo cung quy. Hoàng hậu cùng Phùng thục nghiđều thích Thuần nhi, nay muội ấy được tấn phong cũng vui mừng. Trong lúc trục lợi nhất thời, Lăng Dung lại thêm lãnh đạm vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-huyen-truyen/759310/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.