Sáng sớm , trời bắt đầu mưa , lúc đầu chỉ tí tách từng giọt nhỏ , sau lại như lũ bão , mưa tầm tã cả ngày , ào ào như nước đổ , vô số dòngnước rớt xuống mái nhà chảy xuống hiên , cây cỏ tràn ngập nước , khôngkhí lành lạnh lan tỏa.
Sau giờ ngọ , trời còn mưa lớn hơn nữa. Tôi nhìn sắc trời , lên tiếng : ” Lưu Chu , lấy dù cùng ta đi ra ngoài.”
Lưu Chu kinh ngạc nói : ” Tiểu thư , trời mưa lớn thế này cũng đi à?”
Tinh Thanh đi lên khuyên nhủ : ” Tiểu chủ muốn đi sao? Mưa lớn lắm , không tốt cho sức khỏe.”
Cận Tịch cũng khuyên : ” Hay là đợi mưa nhỏ hẵng đi ra ngoài.”
Tôi chỉ nói : ” Đi một chút sẽ trở lại.” Nếu không để ý lời bọn họ ,Lưu Chu bất đắc dĩ nói : ” Tính tình tiểu thư chúng ta luôn như thế ,nói một lần là đủ.” Rồi lấy dù lớn dìu tôi đi ra ngoài.
Đi tới chỗ cây xích đu ngày trước , bốn phía không có một bóng người , chỉ nghe thấy tiếng mưa khắp nơi. Tôi cúi đầu nhìn chiếc giày thêu cùng gấu váy bị ướt nhẹp , thở dài một hơi , hóa ra hắn ra chưa đến. Bảnthân ngẫm lại thấy buồn cười , người ta đường đường là Vương gia , thờitiết xấu như thế phải ở trong vương phủ ngâm thơ , đang yên đang lành tự dưng chạy vào trong cung làm chi? Có lẽ hôm qua lời hắn nói chỉ là câubông đùa , chỉ có mình tưởng thật. Lại có lẽ hắn thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-huyen-truyen/759279/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.