Nỗi bi thương nơi đáy lòng tựa như tuyết trắng bay đầy trời, lạnh đến thấuxương. “Đã từng có lúc muội cho rằng Chân Hoàn thật lòng đối tốt vớimuội. Khi tuyển tú, cô ta ra tay giúp đỡ muội, khi muội khốn cùng, cô ta đón muội về Chân phủ ở, rất mực quan tâm tới muội. Sau khi vào cung,muội với cô ta và My Trang nương tựa vào nhau. Khi đó, muội thật sự chorằng cô ta tốt với muội. Cô ta có biết bao nhiêu thứ, chẳng hạn như xuất thân cao quý, dung mạo xinh đẹp, sự sủng ái của Hoàng thượng… cô ta cái gì cũng có. Còn muội thì bởi vì xuất thân hàn vi mà thường xuyên bịngười ta coi khinh, còn vì sự đắc sủng của cô ta mà bị Hân Phi bức hại.Những việc ấy đều không quan trọng, cô ta là muội muội của huynh, lạiđối xử với muội tốt như thế, vì cô ta mà phải chịu chút ấm ức cũng không có gì là ghê gớm cả. Nhưng tại sao cô ta phải nói với muội là huynh sắp thành thân chứ? Hơn nữa đối tượng thành thân còn là một tiểu thư thiênkim xuất thân thế gia. Kể từ khoảnh khắc cô ta nói với muội chuyện này,tất cả mọi sự hy vọng của muội đều hoàn toàn tan biến, muội không biếtmình nên trông chờ vào chuyện gì, nên nằm mơ một giấc mơ như thế nào thì mới có thể ngăn cản được sự giá lạnh có ở khắp nơi trong cung. Muộikhông biết, muội thật sự không biết.” Trong giọng nói của An Lăng Dungchất chứa một cơn nghẹn ngào và bức bối không thể nào che giấu được.“Nhưng cũng chính từ khoảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-hoan-truyen/759710/quyen-8-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.