Ngày Mười sáu tháng Ba năm Càn Nguyên thứhai mươi tư, trời xuân tỏa nắng vô cùng ấm áp.
Ánh dương xuân tựa một dải lụa mềm phủxuống từng góc nhỏ trong Vị Ương cung. Ngoài sân, mười sáu gốc đào đồng loạt nởhoa màu hồng phấn hệt như vô số bông tuyết màu hồng rung rinh, xen giữa đó làrất nhiều cánh bướm rập rờn bay lượn, vô cùng đẹp mắt. Có điều, tất cả nhữngthứ ấy đều không thể so được với buổi tuyển tú rầm rộ ở Vân Ý điện, cho dùkhông có tiếng kèn trống hay tiếng lễ bái vang trời thì người ta vẫn có thể cảmnhận được sự náo nhiệt và chờ mong trong những con người đang góp mặt, khôngcần nghĩ cũng biết đó là một cảnh tượng vui tươi, tưng bừng đến mức nào.
Cái gọi là sắc xuân làm lòng người say đắmlúc này đã ở trong Vân Ý điện hết thảy.
Bởi vì thân thể Hoàng hậu vẫn yếu ớt, cầnđược tĩnh dưỡng, không tiện lao tâm lao lực quá độ, do đó ba phi tử địa vị caoquý là Quý phi, Thục phi và Đức phi phải tới giúp đỡ, một hậu ba phi cùng ngồivới Hoàng đế trong Vân Ý điện chủ trì đại cuộc. Các tú nữ sớm đã trải qua haivòng sơ tuyển, những người có thể tới Vân Ý điện hôm nay sinh thần bát tự khôngđược xung khắc với Hoàng đế, trên người không được có sẹo, nói năng phải lưuloát, ngoài ra còn một số điều kiện hà khắc khác về dung mạo, do đó tất thảybọn họ hẳn nhiên đều là những bậc giai lệ hiếm có trên đời.
Lúc trời còn chưa sáng hẳn, tôi đã trở dậychải đầu trang điểm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-hoan-truyen/759657/quyen-7-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.