Tên của tiểu Hoàng tử rất nhanh đã được xácđịnh, triều Đại Chu xưa nay vẫn luôn tôn sùng nước, lại có câu rằng “lòng dân nhưnước, có thể nâng thuyền, nhưng cũng có thể lật thuyền”, do đó tên của Hoàng tửđược đặt theo bộ thủy, gọi là Dư Hàm. Phong hiệu của công chúa thì vốn dễ đặt,chỉ cần chọn mấy chữ may mắn cát tường là được, nhưng Huyền Lăng cảm thấy LungNguyệt từ nhỏ đã không ở bên tôi, về mặt con gái cảm thấy có chút hổ thẹn, thếlà bèn cho tôi tự lựa chọn phong hiệu. Bộ Lễ liệt ra được bốn phong hiệu làVinh Tuệ, Nhàn Ý, Thượng Tiên và Huy Tĩnh, Huyền Lăng cười tủm tỉm đứng bêncạnh tôi, ôn tồn nói: “Ban đầu bộ Lễ liệt ra mười phong hiệu, trẫm suy đi nghĩlại cuối cùng chỉ giữ lại bốn trong số đó, nàng thích phong hiệu nào đây?”
Lúc này tôi đã có thể rời giường, đangkhoác hờ một chiếc áo dài màu đỏ tươi đứng bên nôi mỉm cười nhìn hai đứa bé,tay cầm một chiếc trống bỏi lắc qua lắc lại chơi đùa với chúng, miệng thì nói:“Bộ Lễ đã chọn thì tất nhiên không thể nào kém được, đều như nhau cả thôi.”
Công chúa yên lặng nằm đó, chỉ tò mò nhìnchiếc trống bỏi trong tay tôi, cặp mắt đảo qua đảo lại. Nhưng Dư Hàm thì khônggiống thế, liên tục đưa tay ra muốn nắm lấy, bộ dạng hoạt bát, đáng yêu vôcùng. Tôi nhìn Dư Hàm, nơi đáy lòng đã không còn cảm giác lo âu nữa, tròng mắtcủa đứa bé này đen láy, không lẫn một tia tạp sắc nào.
Tôi nở một nụ cười trìu mến. “Công chúatính tình trầm lặng, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-hoan-truyen/759613/quyen-6-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.