Sáng sớm hôm nay Từ Tiệp dư phái Kết Ngạnhtới mời, tôi liền biết là nàng ta đã có tính toán, bỗng thấy yên tâm hơn mộtchút. Khi tới Ngọc Chiếu cung, tôi thấy Từ Tiệp dư trang điểm nhẹ nhàng, thầnsắc điềm đạm, trên bàn đặt một cuốn MạnhTử đã được mở sẵn, từ trên trang sách tỏa ra mùi mực thơm thoang thoảng rấthợp với khí chất của nàng ta.
Nàng ta mỉm cười, ôn tồn nói: “Hoàng thượngnói là sáng nay sẽ tới chỗ tần thiếp ngồi chơi, tần thiếp thầm nghĩ việc mànương nương nhờ cứ nên thực hiện càng sớm càng tốt.” Từ Tiệp dư vừa nói vừa chỉtay vào một tấm bình phong đặt ở nơi nội đường, cất giọng áy náy: “Phía sau tấmbình phong đó là nơi thường ngày tần thiếp dùng để thay quần áo, Hoàng thượngsẽ không lui tới đâu. Phiền nương nương chịu ấm ức một chút mà nấp ở đó, nếuthấy lời của tần thiếp có sơ hở gì thì sau này còn kịp thời bổ cứu cho chutoàn.”
Tôi nhìn nàng ta chăm chú, chợt khẽ nở nụcười. “Đa tạ Tiệp dư đã suy nghĩ chu toàn như thế.” Sau đó liền gỡ hết nhữngmón đồ trang sức trên đầu xuống, đề phòng chúng phát ra tiếng động. Vừa mới làmxong tôi đã nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng thông báo Hoàng thượng giá đáo,bèn vội nấp vào phía sau tấm bình phong.
Từ Tiệp dư bám vào tay Kết Ngạnh bước rangoài nghênh đón, hơi khom người hành lễ và hé miệng cười tươi. “Hoàng thượngtới rồi!” Nàng ta hôm nay mặc một chiếc váy lụa rộng màu trắng ngà trang nhã,duy có nơi tà váy là thêu một bông lan quân tử màu vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-hoan-truyen/759605/quyen-6-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.