Đầu tháng tư vốn là mùa hoa hải đường nở, trong Đường Lê cung trờivẫn còn lạnh, phía sau đình viện hoa lê đã nở rộ hết. Vì vết thương trên mặt tôi vẫn chưa khỏi hẳn nên không tiện đi lại, cũng vì có thai gầnhai tháng, thân thể ngày càng phì nhiêu, suốt ngày ngồi trên giường hoặc là ngủ để giết thời gian. Khi Huyền Lăng đến bầu bạn với tôi, cùng lắmchỉ nói chút chuyện vui cho tôi cười vì theo thái y dặn dò, chàng khôngnên ngủ lại trong cung của tôi. Thay vào đó, chàng hay ở chỗ của Hoa phi hoặc ở chỗ của Thuần nhi, thỉnh thoảng cũng triệu hạnh phi tần khác.Châu ngọc lụa là các loại lúc nào cũng được đưa tới cung của tôi khiếncho Tiểu Duẫn Tử thường đùa: “Hoàng thượng mà ban vật gì xuống dưới,đừng nói nô tài chúng ta làm việc trôi chảy, ngay cả trong cung cũngkhông thể lơ là được.” Vì thế tôi chỉ lấy ra vài vật lưu trữ ngắm cảnhmà tôi đặc biệt yêu thích, ấn vị phân thì đem tặng hoàng hậu phi tần,còn lại cố ý để Lục Hiên tạm thời làm nơi chứa đồ.
Hôm nay thời tiết sáng sủa tươi đẹp, mới gội đầu còn chưa khô, tôi tựdưng nghĩ ra cách chỉ dùng một đôi trâm tử thủy tinh tân nguyệt để càiđầu. Sau khi dùng keo liền sẹo của Lăng Dung đã tặng để bôi lên vếtthương, tôi lấy một tấm khăn lụa mỏng để che mặt. Khăn lụa kín đáo, cóthể che gió lại không sợ bị thứ gì khác dính vào vết thương.
Tôi sai người đem ghế quý phi tới tàng cây lê sau đường, nhàn nhã ngồithêu cái yếm trẻ con,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-hoan-truyen/759509/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.